Nhân ái

Nhói lòng, 4 đứa trẻ mất mẹ ước ao có một bộ quần áo đón Tết

“Năm ngoái, chúng con không được mua gì cả. Em Trúc và Dương phải mặc quần áo thừa người ta cho. Còn con thì mặc đồ từ hồi mẹ còn sống”, bé Tuyết nói.

Chị Hoa chết, để lại 4 đứa con bơ vơ.

Hơn một năm kể từ ngày chị Đặng Thị Hoa (SN 1983) tự tử, gia đình ông Đặng Nhân Việt (SN 1958, Khoái Châu, Hưng Yên) vẫn chưa thể nguôi ngoai nỗi đau mất con, lũ trẻ vẫn còn nhớ hơi ấm của mẹ… “Có mơ, tôi cũng không dám nghĩ cái Hoa lại làm điều dại dột như vậy. Nó chết để lại 4 đứa con nheo nhóc, tội nghiệp lắm”, ông Việt nói.

Chị Hoa mất, vợ chồng ông Việt ngày càng thêm khổ cực, vừa tần tảo sớm hôm vừa nuôi dạy các cháu, nhất là việc chăm sóc cho bé Khánh – con trai út còn quá nhỏ tuổi của chị Hoa.

“Cả 4 đứa còn nhỏ nhưng đều cảm nhận được sự mất mát này. Chúng cứ thẫn thờ chơi với nhau, chứ không còn nghịch đùa vui vẻ như hồi mẹ còn sống. Dạo trước, chồng đầu của cái Hoa nhiều lần đến nhà ngỏ ý đưa 3 cháu Tuyết (SN 2007), Trúc (SN 2009) và Dương (SN 2011) về nhưng tôi không đồng ý. Cậu ấy hiện đã có gia đình riêng và cuộc sống cũng khó khăn lắm”, ông Việt nói.

Vợ chồng ông Việt xưa nay làm nghề nông, quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời nhưng chẳng khấm khá nổi. Bởi thế giờ phải cưu mang thêm 4 đứa cháu ngoại càng khiến cuộc sống của ông bà khó khăn gấp bội.

Nhắc đến tình hình học tập của các cháu, ông Việt thở dài: “Chúng chỉ được học lực trung bình thôi. Từ ngày mẹ mất, làm gì có ai để kèm cặp. Vợ chồng tôi cũng không có tiền cho mấy đứa đi học thêm, cái ăn còn thiếu thì tính gì đến chuyện học. Giờ tôi chỉ mong lũ nhỏ ngoan ngoãn và nên người thôi. Như vậy, cái hoa mới mỉm cười nơi chín suối”.

Ông Việt vừa dứt lời, bé Tuyết (con gái lớn chị Hoa) nhanh nhảu nói: “Không biết bà ngoại có mua quần áo Tết cho chị em con không? Năm ngoái, chúng con không được mua gì mới cả. Em Trúc và Dương phải mặc quần áo thừa người ta cho. Còn con thì mặc đồ từ hồi mẹ còn sống. Con biết ông bà vất vả nuôi chị em con nhưng… con vẫn muốn có đồ mới giống các bạn. Con nhớ mẹ nhiều lắm. Không biết ở trên đó, mẹ có nhớ thương tụi con hay không?”.

Chia sẻ về tương lai phía trước của 4 đứa trẻ, ông Việt nói: “ Vợ chồng tôi tính rồi, nhà có gì ăn nấy, có cháo ăn cháo, có rau ăn rau. Tôi không sợ cực khổ làm lụng kiếm tiền nuôi lũ trẻ lớn khôn. Tôi chỉ sợ chẳng may ngã xuống, 4 đứa trẻ biết bấu víu vào ai”.

Ông Việt đau đớn khi nghĩ về người con gái.

Nhớ về cô con gái quá cố, ông Việt cho hay, năm 18 tuổi, chị Hoa bắt đầu tập tành buôn bán, kiếm tiền phụ giúp bố mẹ lo cho 3 đứa em được ăn học đành hoàng. Vài năm sau, trong một lần đi bán nhãn ở Hà Nội, chị Hoa tình cờ quen người đàn ông hơn chị 5 tuổi ở cùng tỉnh rồi đem lòng cảm mến. Cả hai nên nghĩa vợ chồng.

3 đứa trẻ kháu khỉnh, đáng yêu chính là động lực giúp vợ chồng chị Hoa vượt qua quãng ngày khó khăn nhất. Thế nhưng, sau khi bé Dương chào đời, chị và chồng thường xuyên cãi vã. Cuối năm 2012, anh chị đã “đường ai nấy đi” sau 7 năm chung sống.

Sau khi ly hôn chồng, người đàn bà xứ Nhãn ôm cả 3 đứa con về nhà bố mẹ đẻ. Ngày ngày, chị ngược xuôi buôn bán kiếm tiền nuôi các con ăn học và lớn khôn. Sau đó, chị lại tình cờ bén duyên với một người đàn ông khác.

“Thấy con dẫn người đàn ông mới về nhà giới thiệu, anh này nói, vợ bị chết do sét đánh, đang ở cùng với mẹ già và muốn cưới chị Hoa làm vợ. Lúc đấy thấy con gái cũng có tình cảm nên tôi đồng ý cho qua lại, hai người sinh sống như vợ chồng, dù không đăng ký kết hôn”, ông Việt nói.

Tháng 1/2018, con gái tôi hạ sinh đứa con thứ 4. Thế nhưng, thằng nhỏ vừa tròn 5 tháng tuổi thì đột nhiên con rể tôi biệt tích không một lời từ biệt. Chồng bỗng dưng bỏ đi, chị Hoa bỏ công việc đi tìm rồi đau đớn khi biết người đàn ông có vợ bị sét đánh này vẫn có vợ con đuề huề.

“Hoa không chỉ bị lừa chuyện tình cảm mà còn bị lấy đi số tiền 200 triệu đồng. Nó dự định dành tiền xây nhà nhưng lại nghe lời chồng bỏ tiền mua ô tô. Vừa cầm được tiền thì thằng đó mất tích luôn. Sau đó tôi thấy con quay trở về cuộc sống thường ngày, cứ ngỡ đã lấy lại cân bằng của cuộc sống. Ngờ đâu, trưa hôm ấy, nó âm thầm ra nghĩa trang uống thuốc diệt cỏ. Lúc tôi phát hiện ra đưa con đi bệnh viện thì quá muộn rồi”, ông Việt bật khóc.

Tác giả: Nguyễn Long

Nguồn tin: doisongplus.vn

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP