May mắn đã đến với Loan khi được em được một doanh nghiệp Đài Loan hỗ trợ và đài thọ toàn bộ chi phí để đưa Loan “xuất ngoại” chữa trị bệnh. Với sự chung tay của những tấm lòng nhân ái, cô bé nhỏ thó vùng Tây Nguyên ấy đã và đang có một hành trình đứng lên phi thường và đầy nghị lực.
Bé Nguyễn Thị Loan khi phải chung sống với cái 'chân voi' sần sùi, đau đớn. (Ảnh: Báo Lâm Đồng)
Tuổi thơ không lành lặn
Nguyễn Thị Loan là con thứ hai của một gia đình tại Tân Văn, một xã vùng sâu vùng xa của tỉnh Lâm Đồng. Ngay từ khi còn là thai nhi, Loan đã được các bác sỹ phát hiện phần chân trái phát triển dị thường, to gấp nhiều lần phía còn lại.
Ngày em chào đời, niềm vui chưa kịp vỡ òa thì nỗi lo đã vội ập tới. Cô bé Loan, từ lúc đỏ hỏn, đã bắt đầu hành trình chống lại căn bệnh quái ác. Hai mươi ngày tuổi, Loan nhập viện Nhi đồng 2 Thành phố Hồ Chí Minh. Chân trái mỗi lúc lại phình to hơn, da căng cứng khiến bé đau đớn khóc cả ngày.
Mẹ bé, chị Nguyễn Thị Tám cùng chồng phải bán mọi thứ có thể bán trong nhà, gồng gánh nhau xuống Sài Gòn. Ban đầu là đồ đạc, dần dần căn nhà, rồi mảnh đất nhỏ tại xã xa xôi Tân Văn cũng lần lượt rủ nhau ra đi. Chị Tám lại phải chạy vạy, vay mượn khắp nơi để có tiền chữa trị cho con. Nhưng bệnh tình của Loan thì không có dấu hiệu thuyên giảm. Đến năm bé Loan được 3 tuổi, khối u phát triển đột biến khiến chân trái lớn gấp 6-7 lần chân phải bình thường. Cái chân voi như một khối thịt khổng lồ khiến bé đau đớn, không thể đi lại.
Chỉ đến năm 2012, khi Loan 8 tuổi, chân trái của em đã nặng tới… 15kg, trong khi cả cơ thể chỉ có 25kg. Tuổi thơ của cô bé gắn chặt với giường bệnh, bác sỹ, mùi cồn nôn nao và cả những cơn đau dữ dội.
Ước mơ được chạy nhảy, được thong thả đi bộ trên đường… hoàn toàn xa vời với bé. Ngoài những lúc ở bệnh viện, Loan tự ti, chỉ ở nhà không dám ra đường vì sợ mọi người trêu chọc.
Các bác sĩ trong nước chẩn đoán bé mắc chứng ung thư máu lan tỏa hiếm gặp khiến chân to bất thường, cần có phương tiện điều trị kỹ thuật cao mà các cơ sở trong nước hiện chưa đáp ứng được.
Đến lúc này, mẹ bé gần như suy sụp. Nhà cửa, ruộng vườn… Tất cả đã không còn gì nữa.
Xuất ngoại
Đúng khi hy vọng tưởng chừng như đã tắt ngóm thì phép màu đã xảy ra. Trong một dịp đoàn công tác của Hội đồng Phát triển Ngoại thương Đài Loan đến thăm bệnh viện Nhi Đồng 2 Thành phố Hồ Chí Minh, trường hợp của Loan đã được biết đến.
Cảm động trước nghị lực của cô bé, tổ chức này đã đứng ra làm cầu nối, cùng với Tập đoàn Công nghiệp Hồng Phúc, một doanh nghiệp Đài Loan đã đầu tư nhiều năm tại Việt Nam giúp đỡ em sang điều trị theo chương trình nhân đạo y tế.
Tháng 6/2012, cô bé “không thể chạy” Nguyễn Thị Loan lại lần đầu tiên được xuất ngoại bằng đường hàng không. Sáu tháng điều trị bên Đài Loan, bé Loan đã trải qua 8 cuộc phẫu thuật. Khối thịt thừa hơn 15kg ở chân bé tạm thời được cắt bỏ, bộ phận sinh dục cũng được phẫu thuật để trở lại bình thường.
Tuy nhiên, trải qua thời gian, căn bệnh quái ác vẫn chưa buông tha Loan. Chân trái em tiếp tục sưng to, khối u không có dấu hiệu dừng lại. Với quyết tâm chữa bằng được cho cô bé, một lần nữa, Tập đoàn Hồng Phúc cùng các đối tác Đài Loan lại đưa Loan “xuất ngoại”.
Hiện, Loan đang được điều trị tại Trung tâm y học Quốc tế Hồng Cơ. Theo báo chí Đài Loan, cô bé đã hoàn thành 3 đợt trị liệu. Bác sỹ Trần Hồng Cơ, Viện trưởng Trung tâm y học Quốc tế Hồng Cơ cho hay: Việc điều trị sẽ được duy trì trong vòng 6 tháng nhằm loại bỏ những vùng tổn thương rộng trên chân trái, đồng thời giúp Loan nhanh chóng ổn định sức khỏe và đi lại bình thường. Toàn bộ chi phí toàn bộ cho việc chữa bệnh, ăn ở được tập đoàn Hồng Phúc đài thọ lên tới 2,5 triệu Đài tệ (17,7 tỷ đồng).
Bé Nguyễn Thị Loan đã có thể đi lại trên chính đôi chân của mình. (Ảnh: Báo Đài Loan)
Hiện tại tập đoàn Hồng Phúc cũng đã lên kế hoạch mở quỹ viện trợ các em thiếu nhi mắc bệnh hiểm nghèo, hy vọng có thể mang lại niềm vui và hạnh phúc cho những trường hợp không may mắn như Loan.
Với sự giúp sức từ những tấm lòng đến từ Đài Loan, cô bé Loan vẫn không ngừng chiến đấu kiên cường, để một ngày có thể thực sự đứng lên và chạy nhảy trên chính đôi chân của mình./.
Tác giả bài viết: Nhóm PV