Ảnh minh họa: Internet |
Tôi không nghĩ là sếp cố tình quỵt tiền của nhân viên, nhưng sếp hay quên quá. Mà lương thư ký như tôi, cứ mua đồ cho sếp kiểu này thì chết.
Tôi mới đi làm chưa lâu thì may mắn được sếp cho làm thư ký, chắc vì tôi ngoại hình cũng được, tính tình được mọi người khen là dễ thương, nhanh nhẹn mà cẩn thận, chu đáo. Hồi đầu tôi hơi ngại cái tiếng thư ký nữ và sếp, nhưng làm việc ít lâu thì yên tâm thì sếp tôi là người đàng hoàng, ngoài công việc ra chỉ coi tôi như một cô em đồng nghiệp chứ không có gì đặc biệt.
Có điều, vì bận nên khi cần mua gì thì sếp hay nhờ tôi. Những thứ sếp mua nhiều khi là quà tặng đắt tiền. Thường tôi mua xong nếu sếp không đang bận chuyện gì thì rút ví trả tiền luôn, còn nếu bận thì bảo để sau, và thường là quên mất. Tôi rất ngại nhắc chuyện tiền nong, nhất là với sếp. Vì thế tôi chú ý rình những lúc sếp hay ai đó bên cạnh nói chuyện về đề tài liên quan để kiếm cớ nhắc khéo cho tự nhiên, còn nếu không kiếm được cớ gì thì tôi đành chịu.
Thực tình tôi biết sếp mình không phải người chày bửa, không đàng hoàng về tiền bạc. Chỉ là sếp bận quá nên quên, vả lại khoản đó đối với sếp không đáng bao nhiêu nên lại càng dễ quên. Nhưng với thu nhập của một thư ký như tôi thì khoản đó lại rất đáng kể, nếu bị hụt cho một người mà với họ con số đó quá nhỏ nhoi thì đúng là xót vô cùng.
Làm sao để tôi nhắc sếp đây? Tôi sợ không khéo sẽ khiến sếp khó chịu vì cho là tôi nghĩ xấu về sếp.
Tác giả: Ngọc Hà
Nguồn tin: Báo Tiền phong