Bố mẹ 2 bên đều khó khăn, chúng tôi làm công nhân, thế nên những sau cưới gặp rất nhiều khó khăn. Chồng tôi cho rằng nếu cứ tiếp tục làm công ăn lương thì cả đời không ngóc đầu lên được. Chúng tôi không có học vấn cao, không thể làm công việc văn phòng, chỉ có thể ra ngoài làm kinh doanh.
Sau nhiều năm bươn chải đủ các nghề buôn bán, cuối cùng chúng tôi quyết định chuyển qua bán vật liệu xây dựng. Lúc đầu vốn ít nên mở với quy mô nhỏ, sau có nhiều tiền và mở rộng cửa hàng hơn.
Hiện tại cửa hàng chúng tôi có đủ các mẫu mã mặt hàng mà khách hàng cần. Theo nhận xét của mọi người, cửa hàng của gia đình tôi lớn nhất thị xã. Lợi nhuận kiếm được một năm cũng rất nhiều nhưng chúng tôi không bao giờ muốn khoe khoang với ai mà chỉ có 2 vợ chồng biết được.
Tuy có nhiều tiền nhưng chúng tôi sống rất giản dị và không bao giờ dùng những thứ đắt tiền. Nhưng nếu bố mẹ 2 bên ốm đau bệnh tật thì chúng tôi luôn đưa họ đến những bệnh viện tốt nhất và thuốc tốt nhất.
Hiện tại hai vợ chồng đã xây cho bố mẹ nội ngoại mỗi bên một ngôi nhà mái thái rộng và đẹp. Anh em nội ngoại mỗi khi cần hỏi vay tiền chúng tôi cũng luôn giúp đỡ.
Nếu bố mẹ 2 bên ốm đau bệnh tật, chúng tôi luôn đưa họ đến những bệnh viện tốt nhất và thuốc tốt nhất. (Ảnh minh họa) |
Mấy tháng trước, mẹ chồng gọi hai vợ chồng đến và nói:
“Bố mẹ có mỗi 2 con, vợ chồng con kinh tế khấm khá mẹ yên tâm lắm rồi. Còn gia đình em gái chuẩn bị xây nhà, chúng con xem giúp đỡ em ấy được chút nào hay chút đó”.
Vợ chồng em gái còn nhiều khó khăn, sau nhiều năm tiết kiệm, chắc cũng có đủ tiền xây nhà nên năm nay mới triển khai. Chồng bảo bố mẹ không phải lo lắng gì hết, anh ấy đã có tính toán cả rồi.
Ngay sau đó, chồng gọi vợ chồng em gái đến tư vấn sử dụng các loại vật liệu tốt nhất làm nhà, còn về giá cả chồng tôi luôn né tránh để các em không phải lo lắng nhiều.
Trước khi các em về, chúng tôi bảo:
“Có gì cứ gọi anh giúp đỡ, chỗ anh em không phải nghĩ ngợi gì cả”.
Do công việc bận nên sau đó vợ chồng tôi cũng không để ý đến việc xây nhà của em rể nữa. Ngày em ấy động thổ nhà lúc nào chúng tôi cũng không hay biết.
Tuần vừa rồi, tôi rất bất ngờ khi có người khách hàng nói:
“Kia là em rể của chị phải không? Nhà anh vợ bán vật liệu xây dựng không mua lại mua nhà đối thủ là sao nhỉ?”.
Chồng tôi gọi vợ chồng em gái đến tư vấn sử dụng các loại vật liệu tốt nhất làm nhà. (Ảnh minh họa) |
Nhìn theo tay của khách hàng chỉ, tôi tái mặt khi thấy em rể đang cùng với đối thủ vận chuyển sắt lên xe. Dù rất giận nhưng trước mặt khách hàng, tôi tỉnh bơ trả lời:
“Chắc mua chỗ anh em sợ bọn tôi lấy rẻ nên ngại không dám mua”.
Ngay sau đó, tôi nói lại mọi chuyện với chồng, anh ấy mừng rỡ nói:
“Anh đang định tài trợ toàn bộ tiền nguyên vật liệu xây nhà cho em gái. Nay em rể tự đánh mất cơ hội trời ban này, chúng ta đỡ tốn mất khoản tiền lớn. Đúng là một tin vui, chúng ta không phải tốn tiền mà lại có tiếng”.
Hôm sau vợ chồng tôi qua nhà em rể xem tình hình xây dựng đến đâu. Em rể ra đón tiếp nói là đã đặt hết vật liệu xây nhà như gạch hoa, ngói, sắt, xi măng, cát và đồ trong nhà vệ sinh ở nhà đối thủ rồi. Em ấy còn vênh mặt khẳng định giá cả nhà đó phải chăng không đắt chút nào.
Để em rể kể chán thì chồng tôi nói:
“Anh có mỗi đứa em gái, dự định sẽ tài trợ cho các em những vật liệu tốt nhất nhưng em không nhận. Các em làm nhà có nhiều khó khăn, không lấy vật liệu anh cho, thế vợ chồng anh hỗ trợ các em 10 triệu làm nhà”.
Nói xong chồng tôi đặt tiền lại và ra về để lại sự ngơ ngác tiếc nuối của vợ chồng em rể. Có lẽ em rể sợ chỗ anh em ruột lấy giá cao nên mới mua bên ngoài cho đỡ nghĩ ngợi, nào ngờ để tuột mất cơ hội hiếm có trong đời. Đúng là khôn lắm rồi có cũng có lúc dại.
Tác giả: Phương Linh
Nguồn tin: arttimes.vn