Cuộc sống

Người chồng nhân dân

Em cũng đã cố gắng tự chăm sóc bản thân, nhưng phụ nữ hai con, làm sao lúc nào cũng thơm tho tươi tắn như mấy cô chưa chồng. Nhiều lúc em nghĩ mà buồn.

Kính gửi chị Hạnh Dung,

Em 37 tuổi, lập gia đình 10 năm, đã có hai bé gái. Cuộc sống gia đình em tạm ổn, nhà cửa được cha mẹ chồng cho, hai vợ chồng đều đi làm, có thu nhập tương đối. Tuy nhiên, có một vấn đề là em không tin tưởng tuyệt đối chồng em. Anh ra ngoài rất được lòng các cô gái, nói chuyện nhỏ nhẹ lịch sự, nhiệt tình giúp đỡ, thậm chí hăng hái chở các cô đi công chuyện này kia. Nhiều khi đã hết giờ làm mà cô nào chưa xong báo cáo là anh ở lại làm phụ, bất kể vợ con ở nhà chờ cơm.

Em thì bận bịu đưa đón con đi học, lại còn dạy con, nên không biết có chuyện gì xa hơn giữa anh với họ không. Có lần, một cô vì ảo tưởng anh có cảm tình riêng với mình nên đã gửi tin nhắn rất riêng tư, anh cũng cười và còn mở cho em xem. Lần nào sinh nhật anh, các cô ở văn phòng cũng mua quà tặng. Món quà vừa mới đây là một cái bánh kem ghi chữ “Chúc mừng sinh nhật người chồng nhân dân”, với bó hồng đỏ rực, em nhìn mà sốc, khi các cô ấy với chồng em chụp hình rất vui vẻ. Em cũng đã cố gắng tự chăm sóc bản thân, nhưng phụ nữ hai con, làm sao lúc nào cũng thơm tho tươi tắn như mấy cô chưa chồng. Nhiều lúc em nghĩ mà buồn. Em nên tỏ thái độ thế nào để chồng bớt những chuyện nịnh đầm kiểu đó, và các cô cũng biết cư xử nghiêm túc hơn?

Thanh Dung (TP.HCM)
nguoi chong nhan dan 20859490
Ảnh mang tính minh họa: Internet

Em Thanh Dung thân mến,

Chồng em được nhiều cô gái quý mến chứng tỏ anh là người đàn ông chu đáo, biết chăm lo cho phụ nữ. Vấn đề là anh chu đáo với mọi người nhưng có chu đáo với vợ con hay không? Thư em chưa nói rõ, nhưng với sự lo buồn của em, Hạnh Dung đoán chồng em ở nhà có thể không được như khi ra ngoài. Nếu vậy, mình có thể có hai hướng điều chỉnh: làm cho anh khi ở nhà cũng chăm chút, giúp đỡ vợ con như vậy và ở ngoài thì làm cho mọi người ý thức rõ em là vợ anh, người vợ đã hết mực chăm lo cho chồng nên chồng mới cư xử tốt được như thế với mọi người. Tóm lại là tính tốt của chồng em nên được phát huy thay vì ngăn cản, đồng thời “chủ quyền” của em cũng phải được khẳng định, chứ không âm thầm buồn bã một mình.

Về hướng thứ nhất, em có đồng đội là hai con gái. Việc đưa đón con em nên chia đều cho cả hai vợ chồng, lúc nào anh bận giúp đỡ ai đó không về đón được, cứ điện thoại cho em, em sẽ vui vẻ đi đón con, nhưng cô gái được giúp đỡ kia phải biết cô ấy đang lấy mất thời gian dành cho con của một ông bố. Tối về, em có thể nhờ chồng kèm con học, làm cho con bé thích học với ba, chơi đùa với ba. Trẻ con có sức mạnh riêng của chúng. Em cứ vui vẻ vô tư mà… nhờ chồng, vì anh ấy là người hay giúp đỡ mà. Đừng cau có, đừng cằn nhằn, đừng làm mặt lạnh, làm vậy mình chỉ có… thua thiệt.

Về hướng thứ hai, em cố gắng làm cho mọi thứ nơi chồng em đều có hơi hướng gia đình, đừng xây dựng hình ảnh một anh chàng độc thân tốt bụng nữa. Dù nhà cửa không phải lo, nhưng vẫn cần dành dụm tiết kiệm, em nên kiểm soát chặt chi tiêu. Thỉnh thoảng, nên làm bánh hay mua ít trái cây gửi biếu các cô ở văn phòng, coi đây là quà của chị. Những dịp có thể, em nên xuất hiện cùng chồng và con. Mình là vợ, mình có giá trị riêng của mình. Với trò đùa hôm sinh nhật, em không cần phải nghiêm trọng hóa, cứ thử nhẹ nhàng hài hước, trêu ghẹo về chuyện anh ấy… công cộng đến thế nào. Hạnh Dung tin, chẳng ông chồng nào lại muốn làm “người chồng nhân dân” như thế, chắc chồng em sẽ tự điều chỉnh thôi.

Tác giả bài viết: Hạnh Dung

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP