Sau một năm kết hôn, tôi đưa ra kết luận mình đúng là bị điên mới lấy Khánh. Cũng bởi khi trước bố mẹ, bạn bè cứ vun vào, bảo rằng Khánh hiền lành, chăm chỉ, không chơi bời tệ nạn xấu. Đàn ông như thế là được rồi, đáng tin cậy, tôi còn đòi hỏi gì nữa.
Lấy về rồi tôi mới biết là khổ không để đâu cho hết, cũng bởi Khánh quá nghèo. Một tháng lương Khánh được 10 triệu, trừ 2 triệu xăng xe tiêu vặt, đưa cho tôi được 8 triệu chi tiêu. Trả tiền nhà, điện nước mất 3 triệu, là căn phòng trọ rẻ tiền, chật chội.
Còn lại 5 triệu, vừa ăn uống, khám chữa bệnh, đám hiếu hỉ và đủ thứ trên đời khác gói gọn trong số tiền đó. Lương của tôi ư? Hai năm nay dịch bệnh nên tôi cũng bị mất việc ở nhà. Nhưng chuyện đó cũng chẳng quan trọng, đàn ông vốn là trụ cột kinh tế, phải nuôi vợ nuôi con là điều bình thường!
Đàn ông vốn là trụ cột kinh tế, phải nuôi vợ nuôi con là điều bình thường! (Ảnh minh họa) |
“Cô giỏi thì đi kiếm người khác giàu có hơn, chu cấp cho cô nhiều tiền hơn! Còn với tôi thì vợ chồng sướng khổ phải có nhau, tôi không tiêu pha hoang phí, chơi bời tệ nạn xấu, về nhà vẫn phụ vợ việc nhà, có trách nhiệm với gia đình, bố mẹ đôi bên…”.
Tôi lên tiếng chê bai, so sánh chồng với những người đàn ông khác thì Khánh sửng cồ tuyên bố như vậy. Bây giờ lương 10 triệu, thử hỏi bao giờ đủ sức lo cho vợ con? Thế nên bây giờ chúng tôi còn chưa dám sinh con. Đâu phải cứ nói cố gắng nỗ lực là sẽ thật sự trở nên giàu có! Có người mạt kiếp vẫn nghèo đấy thôi!
Anh ta thách tôi tìm người khác đúng không, được rồi, tôi cũng đang chán ngấy chồng và muốn tìm chỗ dựa khác đây!
Tôi bắt đầu giao du qua lại nhiều hơn với mấy cô bạn đã ly hôn, họ có nhiều mối quan hệ với người khác giới. Qua giới thiệu thì tôi đã quen được một người đàn ông sẵn sàng chi 30 triệu cho mình mỗi tháng, chỉ cần tôi chiều chuộng ông ta là được. Biết ông ta có bà vợ già ở nhà, nếu nắm được trái tim ông ta thì sau này tôi sẽ có khả năng trở thành phu nhân nhà giàu, thoải mái tiêu xài không cần phải nghĩ!
Sau thời gian ngắn qua lại, quả nhiên người tình già mê mệt tôi không dứt ra nổi. Tôi ở nhà nghỉ làm, muốn ra ngoài chơi lúc nào cũng được, chồng đi làm suốt, dạo này còn hay tăng ca nên không hề biết gì. Có 30 triệu người tình chu cấp, tôi chẳng còn thiết tha vài triệu bạc chồng đưa mỗi tháng nữa.
Sau 5 tháng qua lại, người tình già muốn tôi ly hôn để trở thành phòng nhì sinh con cho ông ấy. Ban đầu là phòng nhì, sau này cũng có thể trở thành phòng nhất, chắc chắn là sung sướng an nhàn hơn cố chấp sống với Khánh gấp trăm ngàn lần.
Hôm đó sau buổi hẹn hò, người tình chở tôi về tận nhà thu dọn đồ đạc đến căn hộ ông ấy thuê cho mình. Tất nhiên là tiện thể đưa luôn đơn ly hôn cho chồng. Nghĩ tới lời thách đố của Khánh khi trước, tôi liền dẫn người tình vào tận nhà, xem anh ta có thấy hổ thẹn nhục nhã vì bản thân hèn kém hay không. Đằng nào cũng ly hôn, tôi chẳng muốn kiêng nể gì nữa.
Khánh nhìn thấy hai người chúng tôi bước vào nhà nhưng vẫn rất thản nhiên. Tôi hơi giật mình, lẽ nào anh ta đã biết trước chuyện này? “Cô làm gái bao cho người đàn ông này hả?”, Khánh mỉm cười hỏi tôi rồi bỏ vào phòng ngủ. Tôi cay cú đi theo. Khánh sập cửa lại, tôi tưởng anh ta đánh mình nhưng không ngờ chỉ hất hàm chỉ lên giường bảo tôi lật chăn lên xem.
Tôi hoa mắt nhìn khối tài sản trên giường. (Ảnh minh họa) |
Khó hiểu nhưng tôi vẫn làm theo, để rồi suýt ngất khi nhìn thấy cảnh tượng bên dưới chăn. Tràn lan trên giường đều là những cọc tiền dày bịch và cả một hộp vàng to nặng. Tôi không biết số tiền đó là bao nhiêu nhưng chắc chắn là cả một gia tài.
“Chỗ đó là 10 tỷ, chỉ là tiền mặt tôi gửi trong ngân hàng thôi, còn một mảnh đất, cô xem có giấy tờ luôn đấy. Khi trước tôi từng yêu sâu đậm một người, gần cưới tới nơi nhưng cô ta chỉ yêu tiền của tôi, tìm mọi cách bòn rút. Khi tôi giả vờ phá sản thì lập tức bỏ mặc quay lưng. Vì vậy khi lấy cô, tôi giấu giếm hết, dự đỉnh nếu cô không chê mà sinh con và sống hạnh phúc thì vài năm nữa tôi sẽ công khai bù đắp cho cô tất cả. Ai ngờ phụ nữ cũng chỉ một giuộc như nhau mà thôi!”.
Tôi hoa mắt nhìn khối tài sản trên giường. Hóa ra bố mẹ Khánh giàu có, để lại cho con nhiều tài. Đến khi nhìn lá đơn ly hôn Khánh nhét vào tay mới giật mình bừng tỉnh. Sau đó tôi và người tình bị Khánh đuổi ra khỏi nhà.
Đúng thật, bây giờ tôi cũng chỉ là gái bao của người tình. Sống chui lủi trong bóng tối hàng tháng chờ đợi chút tiền chu cấp. Tôi mới là người ê chề nhục nhã, vì tiền bạc mà bán đứng danh dự và phẩm hạnh… Nghĩ đến Khánh mang khối tài sản đó đi cưới người khác, mua nhà tậu xe cho cô ta mà tôi lại hối hận tột cùng nhưng tất cả cũng đã muộn rồi.
Nguồn tin: thoidaiplus.suckhoedoisong.vn