Trong tỉnh

Kỳ lạ người phụ nữ 15 năm ăn trái cây thay cơm gây tò mò ở xứ Nghệ

Sau trận ốm nặng, chị Thanh không còn cảm giác thèm ăn cơm, thậm chí nếu cố ăn chị sẽ bị tức ngực và khó chịu. Từ đó, người phụ nữ này không ăn cơm và thức ăn hàng ngày.

Nói không với cơm sau trận ốm nặng

Người phụ nữ “dị thường” đó là chị Phan Thị Thanh (SN 1975) trú xóm Bói Lợi, xã Nam Cát, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An. Chị Thanh là con gái đầu trong một gia đình có 4 anh chị em. Kinh tế gia đình chủ yếu dựa vào mấy sào ruộng khoán nên không mấy khá giả. Nhà đông con, bố mẹ chị làm lụng cật lực mà vẫn không đủ ăn. Năm 1994, chị Thanh nên duyên vợ chồng với anh Phan Văn Hạnh (SN 1973) trú cùng xã.

Cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ đầm ấm và hạnh phúc. Hai cậu con trai ra đời cách nhau 3 năm càng khiến cho mái ấm gia đình rộn ràng tiếng cười. Hàng ngày, chị Thanh ở nhà làm nông và chăn nuôi còn anh Hạnh theo chân những công trình gần xa. Trải qua những khó khăn ban đầu, anh chị cũng tích góp và dựng cho mình ngôi nhà riêng.

Vợ chồng thuận hòa, con cái chăm ngoan nên gia đình anh chị là từng là tấm gương của mọi người noi theo. Bình thường, sức khỏe của chị Thanh khá tốt, người phụ nữ này ít khi đau ốm. Cho đến khi người con đầu bước vào lớp 1, biến cố gia đình xảy ra khiến cuộc sống gia đình chị thay đổi.

Đó là năm 2001, chị Thanh bất ngờ ốm nặng. Hơn 1 tháng trời, chị Thanh nằm một chỗ, không ăn, không uống. Ban đầu, chồng con tìm cách bồi bổ cho chị vì nghĩ chị không ăn là do mệt. “Sau lần ốm nặng cả tháng đó tôi không có cảm giác thèm ăn cơm nữa. Nếu cố ăn vào thì tôi sẽ bị đau tức ở ngực đến không thở được. Thấy tôi có biểu hiện lạ, người nhà đưa tôi đi khám ở bệnh viện thì bác sỹ cho biết tôi bị suy tim độ 2.

Tôi thấy lạ, bởi trước đó tôi không mấy khi ốm đau gì cả. Nếu có bệnh chắc là không bộc phát ra ngoài, có lẽ do tôi hai lần sinh nở đều bị băng huyết, mất máu nên sức khỏe mới kém đi như vậy”, chị Thanh cho biết. Từ ngày biết mình bị bệnh, tâm lý chán nản, cộng với việc không thiết tha ăn cơm nên sức khỏe của chị Thanh ngày càng suy yếu. Hai năm đầu, chị Thanh làm bạn với giường, muốn đi đâu phải có người dìu.

Khi chưa bị bệnh, chị Thanh cho biết sức ăn của chị rất tốt. Ngày thường, không cần phải có thức ăn ngon, chỉ cần dưa muối chua xào lên chị cũng ăn cơm không biết no. Vậy mà, đến lúc, cứ nhìn thấy cơm hay thức ăn là chị lại có cảm giác nôn nao.

Chị Thanh kể lại khoảng thời gian 15 năm không ăn cơm của mình

Hai năm sau, chị Thanh vẫn duy trì lịch đi khám định kỳ ở bệnh viện. Khi chia sẻ chuyện mình không ăn cơm suốt 2 năm nay các bác sỹ đã rất ngạc nhiên. Họ khuyên chị Thanh dù ít, dù nhiều gì cũng phải ăn rồi mới uống thuốc không thì sẽ không tốt. Chị Thanh giãi bày: “Bác sỹ kết luận tôi bị suy tim độ 2 và khuyên tôi nên uống thêm sữa. Bác sỹ khuyên thì tôi gật đầu nghe vậy chứ về nhà lại không ăn uống được gì.

Có lúc vì sức khỏe của mình tôi cũng liều thử nhưng ăn một chút cơm bằng quả trứng gà vào là lại đau tức không chịu được. Về sau, muốn cho mình không chịu cơn đau đó tôi đành giữ mồm, giữ miệng không ăn nữa. Không ăn cơm nên thức ăn tôi cũng không động đũa. Khi thèm lắm, tôi chỉ ăn một chút xíu rồi lại thấy chán ngay. Có nhiều khi thèm bắp ngô mà cả ngày tôi mới ăn hết được ”.

Việc chị Thanh không ăn cơm, không ăn thức ăn được người dân truyền tai nhau. Ban đầu, mọi người không tin nhưng khi được chồng, con của chị xác nhận thì mới tin. Không động đến cơm hay đồ ăn nhưng chị Thanh vẫn nấu ăn cho mọi người trong gia đình. “Con dâu tôi nấu ăn nhưng không nêm nếm gì cả. Nó (chị Thanh – PV) chỉ nêm gia vị tùy hứng thôi nhưng mà rất hợp khẩu vị của mọi người. Dù sức khỏe yếu nhưng nó vẫn làm mọi việc lặt vặt trong nhà”, ông Phan Văn Yên (SN 1928- bố chồng chị Thanh) cho biết.

15 năm thay cơm bằng trái cây

Không ăn cơm, không ăn thức ăn, chị Thanh có xu hướng ăn nhiều các loại trái cây. Lâu dần, người phụ nữ này ăn trái cây để trừ bữa. Mặc dù vậy, chị Thanh chỉ thích loại trái cây chua chua, ngọt ngọt như khế, ổi, cam.. chứ không ăn loại quả quá chua hay quá ngọt. “Thấy con dâu ốm mà không ăn gì cả chúng tôi cũng lo nhưng chỉ nghĩ người ốm chán ăn là chuyện bình thường.

Về sau, thấy con dâu dù đã khỏe nhưng vẫn không ăn cơm hay thức ăn gì chúng tôi mới hoang mang. Bây giờ, sáng con dâu tôi ăn sáng bằng táo chua hay quả cam. Còn khế thì có ngày nó phải ăn hết một bao tải nhỏ ấy”, ông Yên kể lại. Chị Thanh ngồi bên cạnh nghe bố chồng nói gật đầu xác nhận những gì ông chia sẻ là đúng. Không chỉ ăn để duy trì sự sống, chị Thanh cho biết, bản thân mình như kiểu bị nghiện trái cây.

“Có những lúc, người mệt mệt, miệng nhạt là tôi phải kiếm trái cây để ăn ngay. Khi đó, nếu có khế hay trái cây vừa chua vừa ngọt thì tôi ăn bao nhiêu cũng được. Có khi ăn nhiều quá đến lúc miệng rộp cả lên mà tôi cũng không chán”, chị Thanh cho biết. Chuyện chị Thanh không ăn cơm, chỉ ăn các loại cả được cả làng truyền tai nhau. Từ thấy lạ, họ lại cảm thông cho rằng chị mắc loại bệnh quá kỳ lạ.

Việc tiêu thụ một lượng trái cây hàng ngày quá nhiều nên dù trong vườn nhà có trồng nhưng vẫn không đủ. Hàng xóm, láng giềng nhà nào có quả gì đều đưa đến cho chị Thanh ăn. “Không chỉ cả làng, mà cả xã này nhiều người đưa trái cây đến cho con dâu tôi ăn. Tôi và ông nhà, đi chơi đâu mà gia chủ có ổi hay khế gì đều hỏi xin hoặc mua về cho con dâu ăn”, bà Phan Thị Mỹ (SN 1930 –mẹ chồng chị Thanh) cho biết.

Không chỉ không ăn cơm, không ăn đồ ăn mà chị Thanh cũng ngủ rất ít. Mỗi ngày như vậy, người phụ nữ này chỉ ngủ 2 đến 3 tiếng. Hiện tại vì chế độ ăn uống, ngoài việc bị bệnh tim thì dạ dày, và mật của chị Thanh cũng đã xuống cấp trầm trọng. Thường xuyên dùng thuốc chữa bệnh nên chị Thanh khá mẫn cảm với thuốc ngủ. Chỉ cần chị dùng thuốc ngủ, thì cơ thể sẽ rơi vào mê man ngay.

Sống chung nhiều năm nên đến giờ chỉ cần thấy chị ngáp lên, ngáp xuống là mọi người biết ngay chị chuẩn bị lên cơn nghiện ăn trái cây. Dù vẫn sống bình thường nhưng chị Thanh thấy bản thân mình quá lạ, lạ đến lúc không thể lý giải được. “Tôi không biết vì sao mình lại ít ngủ, không ăn cơm, không ăn thức ăn mà vẫn sống được đến giờ. Từ tháng 10/2015, sau khi mổ u xơ tử cung, bác sỹ khuyên tôi nên uống sữa, từ đó tôi cũng tập và đến nay thì có uống thêm sữa. Tôi chỉ mong có bác sỹ hay nhà khoa học nào có thể lý giải giúp tôi vì sao cơ thể tôi lại như vậy”, chị Thanh giãi bày.

Chị Nguyễn Thị Hoàn, y sỹ của trạm y tế xã Nam Cát, huyện Nam Đàn cho biết: “Ở địa phương, chúng tôi cũng nghe nói về chuyện lạ của chị Thanh. Thỉnh thoảng chị Thanh cũng bị choáng và lên trạm để tiêm hoặc chuyền rồi về. Chúng tôi nghe vậy thì chỉ biết vậy thôi chứ không ai dám chắc là chị Thanh hoàn toàn không ăn thức ăn hay cơm trong thời gian dài như vậy.

Về mặt y học thì chuyện này là quá lạ vì một người bị bệnh tật như vậy mà không ăn cơm, không ăn thức ăn thì không thể có sức để chữa bệnh được”. Rời khỏi nhà chị Thanh, chúng tôi cũng không thể tin được người phụ nữ ấy lại có thể không ăn cơm trong một khoảng thời gian dài như vậy. Nhiều người dân trong xóm gọi chị là “dị nhân”.

Tác giả: Ngọc Ánh

Nguồn tin: khoe365.net.vn

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP