Vợ chồng tôi đều làm việc trên thành phố nên mỗi tháng đều tranh thủ thời gian về quê thăm bố mẹ 2 ngày. Con cái ai chẳng muốn được sống gần bố mẹ, nhất là khi tôi lại là con trai cả trong nhà. Thế nhưng vì hoàn cảnh công việc, hơn nữa bố mẹ lại không muốn lên thành phố nên chúng tôi đều quen với cảnh làm ăn xa quê này.
Năm nay công ty làm ăn cũng khấm khá, tôi lại kiếm được mối hợp đồng ngon trước Tết nên khoản thưởng cũng gọi là không nhỏ. Cộng thêm với tiền thưởng của vợ, chúng tôi cũng có một khoản hơn 30 triệu chứ không ít gì.
Con cả xa quê nay trở về ăn Tết, tôi mạnh mẽ dặn vợ cứ mạnh tay chi. Có vài ba ngày Tết thì tốn bao nhiêu được. Thế nhưng tôi nào có ngờ, chỉ bạo tay thêm một chút thôi mà thành vợ chồng "hít khí trời qua ngày" sau Tết.
Trở về thành phố sau mấy ngày Tết bận rộn, nhìn vào cuốn sổ ghi chép của vợ để xem cả Tết này tiêu hết bao nhiêu mà tôi bị sốc nặng.
- Cái gì? Có ba cái ngày Tết thôi mà hết hơn 23 triệu. Em có đùa không đấy?
Vợ tôi nghe thấy vậy liền chỉ rõ từng dòng trong trang giấy. Mọi khoản chi tiêu từ sắm Tết, biếu ông bà nội ngoại hay mừng tuổi vợ tôi đều ghi rõ trong cuốn sổ.
- Các khoản em đều ghi chép đủ cả ở đây. Đấy là em còn chưa ghi những khoản nhỏ nhỏ đâu mà đã ngốn từng đấy rồi đấy. Anh tưởng ít à.
Nói rồi vợ tôi lôi đủ các bằng chứng ra để chứng minh cho cái lý luận của mình.
- Anh tính xem khoản tiền biếu hai bên nội ngoại đã mất bao nhiêu rồi. Tiền anh biếu các sếp, tiền mừng tuổi con cái, bố mẹ sếp, tiền mừng tuổi họ hàng các cháu, biếu xén người già. Ôi nếu không ghi lại chắc em chẳng thể nào kê ra hết được từng đấy tiền.
Ảnh minh họa |
Nghe vợ nói tôi cũng ngờ ngợ nhưng làm sao có thể hết ngần ấy tiền được. Tiền chứ có phải vỏ hến đâu. Tôi bảo vợ đi nấu cơm để hai vợ chồng ăn đã rồi tính toán sau.
Cơm nước xong xuôi, tôi ngồi lấy hẳn máy tính để cộng lại khác khoản mà đúng thật, không sai đồng nào. Nhìn số tiền tổng cho mấy ngày Tết mà tôi khóc không ra nước mắt.
Cũng tại tôi cả. Vì nghĩ chẳng đáng là bao, cả năm lại có mấy ngày Tết nên tôi chi tiêu không tiếc tiền. Đến biếu Tết các sếp, chẳng lẽ lại tiếc vài đồng. Tôi cứ mừng tuổi 500 nghìn cho cả bố mẹ và các con sếp.
Họ hàng nhà tôi lại cũng đông. Tôi là con trưởng trong nhà, thu nhập không phải kém gì, chẳng lẽ lại mừng tuổi vài chục trẻ con nó cười cho. Thôi thì cứ 100 nghìn, cháu nào xa xôi thì 50 nghìn. Vợ tôi cũng biết tính chồng, không muốn để chồng mất mặt nên cứ thế mà tự động phát tiền.
Ảnh minh họa |
Ai ngờ đâu họ hàng rồi các cháu chắt lại đông đến vậy. Chúng tôi đi chúc Tết thì gặp cả trẻ con hàng xóm người ta sang chơi. Mừng tuổi đứa này chẳng lẽ không mừng tuổi đứa kia. Mà việc ngoài dự tính nên trong túi tôi chỉ có bé nhất là tiền 50 nghìn.
Hai vợ chồng nhìn cuốn sổ chi tiêu một cách ngán ngẩm. Lẽ ra tôi không biết tính toán thì vợ phải là người tay hòm chìa khóa, can chồng lại. Đằng này...
Vợ chồng nói qua lại vài câu xong thành ra cãi nhau. Mà tôi nào có nói sai điều gì. Đâu có phải tự nhiên mà người ta nói phụ nữ là tai hòm chìa khóa.
Vậy là có mấy ngày Tết thôi mà cũng bay vèo mất cả cái thưởng. Tưởng năm nay thu nhập khá hơn, sẽ dư dả chút tiền để đầu năm đưa vợ con đi du lịch. Xem ra thế này kế hoạch du lịch đành lùi lại không biết đến khi nào.
Tác giả: Minh Anh
Nguồn tin: khampha.vn