Ảnh minh họa: Internet |
Một học sinh bình thường ở vào lứa tuổi 14, 15 là đã hoàn thành xong chương trình cấp II để cùng bạn bè bước vào lớp 10 của một trường nào đó, vậy mà tôi cố mãi đến năm 17 tuổi mới có được tấm bằng tốt nghiệp phổ thông cơ sở. Nghĩ con đường ăn học của mình cũng chỉ đến vậy, có gắng nữa cũng thêm tốn cơm, tốn tiền của bố mẹ, phần nữa cũng xấu hổ vì phải ngồi chung lớp với mấy đứa nhỏ cùng xóm, hàng ngày chạm mặt vẫn gọi tôi là anh xưng em ngọt xớt, nên tôi quyết định nghỉ học, xin bố mẹ cho tôi ra thành phố kiếm việc làm nuôi thân, nhường phần thu nhập ít ỏi của bố mẹ vẫn trông chờ vào mấy sào ruộng trồng lúa, trồng màu cho cô em gái đang học lớp 8 của tôi tiếp tục đến trường.
Bố mẹ không ngăn, chỉ dặn dò tôi tìm việc làm phù hợp, đừng đua đòi hư hỏng làm bố mẹ buồn lòng, rồi thỉnh thoảng ghé quê thăm gia đình, thăm họ hàng cho bố mẹ đỡ nhớ.
Hiểu hoàn cảnh kinh tế khó khăn của bố mẹ nên khi đặt chân ra phố, tôi dè sẻn đến mức tối đa số tiền của bố mẹ cho bằng cách thuê chung phòng trọ với mấy anh thanh niên làm nghề thợ xây và hàng ngày ăn cơm bụi ngay quán cơm bình dân đầu ngõ.
Nhờ đang dở tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu, lại vốn là con nhà lao động nên chỉ sau 1 tuần đi xin việc tôi đã được vợ chòng ông bà chủ cửa hàng buôn bán vật liệu xây dựng nhận vào thử việc. Ông bà chủ hài lòng khi thấy tôi khỏe mạnh, cao to lại hiền lành, chăm chỉ luôn hoàn thành mọi việc được giao, nên đồng ý cho tôi mức lương theo tôi là khá ổn
Ông bà chủ có hai người con gái đều đã lập gia đình ở xa, vì vậy những ngày ông chủ phải vắng nhà vì gặp gỡ đối tác hay đi duyệt nguồn hàng thì bà chủ có vẻ buồn nên thỉnh thoảng vào giờ nghỉ trưa bà gọi thêm món ăn, giữ mấy anh em làm công ở lại cùng dùng bữa với bà. Nghĩ bà chủ lớn tuổi, coi chúng tôi như con em trong nhà nên mấy anh em bảo ban nhau làm tốt công việc của cửa hàng để đáp lại tấm lòng nhân hậu của ông bà chủ.
Sau 3 năm làm thuê tôi cũng đã dành dụm được một số vốn kha khá và tính chuyện tìm bạn gái cho mình khi mà mấy ông anh lâu nay cùng ăn, cùng ở, cùng lần lượt lấy vợ.
Thế nhưng ý dịnh tốt đẹp đó tôi chưa kịp thực hiện thì ông chủ ngã bệnh, gia đình chủ có điều kiện kinh tế nên thuê người đưa ông chủ ra nước ngoài khám, chữa bệnh để bà chủ có thời gian có thời gian tiếp tục công việc buôn bán ở nhà.
Trong số công nhân làm việc cho bà chủ chỉ còn có mình tôi là son rỗi nên bà chủ bảo tôi chuyển đến cửa hàng ở vừa giúp bà xuất, nhập hàng vừa trông coi luôn của hàng vì chồng bà đi chữa bệnh chưa biết lúc nào trở về. Mừng vì mình được bà chủ tin tưởng, ưu ái nên tôi vô tư trả phòng trọ dọn về cửa hàng ngay ngày hôm đó…
Bà chủ kêu buồn, than thở rằng bữa cơm có một mình không thiết ăn khiến tôi thực sự cảm thông và lo lắng cho sức khỏe của bà, vì vậy khi bà chủ ngỏ ý muốn tôi dùng cơm cùng bà tôi nhận lời ngay mà không nghĩ mình trở thành nhân tình của bà chủ giàu sang ngay buổi tối cạn li rượu khai vị thơm lừng do chính tay bà chủ rót và ngọt ngào dỗ tôi uống hết.
Bà chủ cho tôi thật nhiều tiền mỗi lần tôi “phục vụ” hết mình theo sự dẫn dắt của bà… Sống già nhân ngãi non vợ chồng với tình già được hơn 2 tháng thì bất ngờ ông chủ trở về, đi cùng ông là 2 chàng rể to cao lực lưỡng. Tôi nhận một trận đòn tưởng không lê nổi thân ra đường, đồng thời những gì tôi có được từ bà chủ đều bị 2 anh con rể ông bà chủ lột sạch. Bây giờ tôi đang nằm trong nhà trọ với những đau đớn do trận đòn cảnh cáo của người nhà ông bà chủ. Con đường trở về quê chập chờn hiện ra trước mắt tôi…
Tác giả: AN TRÍ
Nguồn tin: Báo Tiền Phong