Từ khi Huế yêu Trọng, không chỉ bạn bè cô, bạn bè Trọng mà đến bản thân cô cũng nhiều lần tự đặt câu hỏi: “Tại sao anh ấy lại yêu mình?”. Đơn giản vì mọi thứ của Trọng quá tốt, quá tuyệt vời, còn cô lại thua kém anh một trời một vực.
Trọng đẹp trai, lái “bốn bánh”, công việc tốt, gia thế khá. Còn Huế - nhan sắc, công việc và gia đình đều bình thường, nếu có ưu điểm thì có lẽ cô được mọi người đánh giá là ngoan hiền mà thôi. Gặp gỡ Trọng tình cờ, và nhận lời yêu anh cũng rất nhanh chóng, Huế không phủ nhận bản thận khó lòng cưỡng lại sức hấp dẫn của anh.
Trọng quả thực là một “soái ca” hàng thật giá thật. Ban đầu khi Trọng tán tỉnh cô, bạn bè còn nhắc nhở cô cẩn thận, coi chừng anh là một gã thích “trồng rau sạch”. Nhưng có gã sở khanh nào lại công khai rầm rộ, rồi còn dẫn cô đi gặp nhiều bạn bè quen biết của mình như Trọng không?
Trở thành bạn gái của Trọng, Huế được anh chiều chuộng chẳng khác gì công chúa. Tất cả những gì lãng mạn, ngọt ngào nhất mà cô hay đọc trong các tiểu thuyết ngôn tình, Trọng đều làm cho cô. Nhiều khi ngay cả trong mơ, Huế còn chưa dám tin đây là sự thật, rằng cô có thể sở hữu một người đàn ông hoàn hảo tới vậy.
Kỉ niệm 2 tháng yêu nhau, Trọng đặt bàn tiệc ở một nhà hàng sang trọng. Trong ánh nến lung linh, tiếng nhạc du dương nhẹ nhàng, anh tặng Huế một bó hồng đỏ thắm, rực rỡ, rồi thủ thỉ bên tai cô: “Đêm nay ở bên anh nhé!”. Ly rượu vang vừa uống khiến đôi má Huế ửng hồng, cô nhẹ gật đầu, mỉm cười e thẹn nhìn anh.
Ảnh minh họa |
Kết thúc bữa tối, Trọng lái xe đưa Huế dạo vòng vòng quanh phố phường rồi rẽ vào một khách sạn đẹp đẽ. Anh nắm chặt tay cô, dịu dàng đưa cô lên phòng anh đã đặt sẵn. Huế xấu hổ, chỉ biết cúi đầu, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực theo từng nhịp chân cô bước.
Trọng cẩn thận đặt Huế xuống giường, chậm rãi và âu yếm cởi trang phục của cô. Nhìn gương mặt người đàn ông bảnh bao ngay gần sát mình, cảm nhận hơi thở nóng ấm của Trọng, Huế hạnh phúc hơn bao giờ hết. Ngày hôm nay, chắc chắn sẽ là một ngày cô không bao giờ quên nổi.
Khi cả 2 người không còn mảnh quần áo nào trên thân thì ngoài cửa bỗng vang lên tiếng đập uỳnh uỳnh. Huế giật bắn mình, vội vã lấy chăn đắp lên người. Còn Trọng lại khá bình tĩnh, đồng thời chẳng hề khó chịu vì bị làm phiền. Anh từ tốn quấn một chiếc khăn tắm quanh eo rồi bước đến mở cửa.
Cửa bật mở, một cô gái trẻ trung, xinh đẹp lao vào, đẩy mạnh Trọng ra, bật đèn rồi tới trước giường nhìn Huế chằm chằm không chớp mắt. Huế run rẩy trước ánh mắt hình viên đạn của cô nàng ấy. Cô ta định lật chăn lên, Huế theo phản xạ co rúm người lại, thấy thế cô nàng dừng tay, hỏi cô: “Cô không mặc gì?”. Huế như người mất hồn, đờ đẫn gật đầu. Cô nàng bỗng nói: “Cô vào nhà vệ sinh mặc đồ đi, rồi chúng ta sẽ nói chuyện đàng hoàng”.
Huế nhìn sang Trọng, nhưng anh ta không hề nhìn cô, chỉ hướng ánh mắt không thay đổi về phía cô nàng mới xuất hiện. Rõ ràng họ quen biết nhau, mà còn là một mối quan hệ không bình thường chút nào.
Huế đờ đẫn từ nhà vệ sinh ra, Trọng cũng mặc xong quần áo. Huế bàng hoàng phát hiện, Trọng mặc đồ trước mặt cô ta! Khám phá ấy khiến trái tim cô phút chốc rơi vào hồ băng lạnh giá. Cô ta là người yêu Trọng ư, song tình cảnh này không hề giống như việc cô nàng kia bắt gian tại trận? Nếu cô ta là người yêu cũ, dường như quyền lực của cô ta đối với Trọng có phần quá lớn thì phải?
Ảnh minh họa |
“Em xin lỗi anh, từ giờ em sẽ không mải chơi nữa, sẽ nghe lời anh… Anh trừng phạt em như thế này cũng đủ rồi, phải không?”, cô nàng nghẹn ngào níu tay Trọng. Huế ngơ ngẩn nhìn tất cả diễn ra trước mắt, cô cảm giác mình chẳng khác người thừa trong mắt bọn họ.
“Nếu anh chịu tha thứ cho em, thì anh hãy xin lỗi và nói rõ với cô ấy đi, bồi thường nữa. Em cũng là phụ nữ, em hiểu tâm trạng của cô ấy lúc này…”, cô nàng nói tiếp, giọng điệu như làm nũng. Trọng thở dài một hơi, nhìn cô ta: “Em có thề không bao giờ tái phạm không?”. Cô ta vội kiên định thề: “Em thề! Anh hãy tin em, em hối hận lắm rồi. Hơn nữa chuyện cũng chưa có gì mà, những gì anh làm với cô ấy còn hơn nhiều ấy chứ, đúng không nào, nhưng em không hề giận đâu, thật đấy!”, cô nàng véo von nói những điều mà Huế khó bề hiểu được.
Lúc này Trọng mới quay sang Huế, thẳng thắn nói rõ tất cả mọi chuyện. Thì ra cô ta là người yêu của Trọng thật, và còn là một tiểu thư lá ngọc cành vàng. Họ chiến tranh lạnh bởi cô nàng kia ham mê tiệc tùng, trong lúc say xỉn trót hôn môi một anh chàng trong bữa tiệc, và những tấm ảnh ấy rơi vào tay Trọng. Anh ta giận bạn gái, quyết định cho cô nàng một bài học nhớ đời.
Mà bài học ấy chính là làm quen và yêu đương với Huế - một cô gái thua kém cô ta rất nhiều. Anh ta muốn cho cô ta biết cảm giác người yêu mình gần gũi người khác là thế nào. Thế nên anh ta mới công khai rầm rộ chuyện với Huế, hòng đả kích, trêu tức bạn gái. Nhưng cô nàng kia thuộc diện kiêu kỳ, bướng bỉnh, buộc Trọng phải đi đến bước hôm nay, đó là dẫn Huế vào khách sạn để kích thích triệt để cô ta. Tất nhiên anh ta trước đó đã ngầm thông tin cho cô nàng để tới hiện trường rồi.
Trọng xin lỗi Huế vì đã mang cô ra làm “đạo cụ” cho màn trả thù bạn gái của mình. Cô nàng kia cũng vô cùng áy náy với Huế, do cùng phận phụ nữ với nhau. Cuối cùng, họ về bên nhau, sau những hờn ghen, giận dỗi, thử thách.
Huế như “hóa đá” trước sự thật về màn kịch kỳ công mà anh chàng bạn trai “soái ca” của mình thiết lập. Mãi cô mới hoàn hồn, đứng phắt dậy tặng Trọng một cái tát hết sức bình sinh rồi xách túi chạy như bay trốn khỏi căn phòng khách sạn tưởng sẽ là nơi ghi dấu một kỉ niệm ngọt ngào khó quên trong đời. Nào ngờ đúng là khó quên thật, nhưng thật đớn đau và uất nghẹn làm sao!
Tác giả: Sen Trắng
Nguồn tin: thoidai.com.vn