Biết chồng mình - Hoàng đang cặp kè với một nàng nhân viên cấp dưới trẻ trung, Dung vừa đau lòng vừa tức giận. Khi cô hỏi về mọi chuyện thì Hoàng sợ xanh mặt, lập tức đính chính rằng cô nàng chỉ là qua đường, là do anh ham vui, rồi thề thốt sẽ cắt đứt với cô ả tên Oanh kia ngay tức khắc. Hoàng xin Dung cho anh ta một cơ hội làm lại từ đầu.
Dung tin Hoàng sẽ không đời nào bỏ vợ. Anh ta trước nay luôn yêu con, chiều chuộng vợ, có bồ những vẫn không xao nhãng vợ con. Hơn nữa mẹ chồng quý cô, cô lại chẳng làm gì sai cả. Vì thế không dễ gì anh ta lại bỏ vợ theo bồ, đập vỡ hạnh phúc đang có để xây lại một thứ khác chẳng biết sẽ có tương lai ra sao.
Dung suy nghĩ và quyết định sẽ không ly hôn. Bỏ Hoàng rồi chắc gì cô đã lấy được người khác đã hơn? Thêm nữa, biết tìm đâu một người đàn ông yêu thương con trai cô thật lòng? Quan trọng là cô lại vừa phát hiện mình đang mang thai đứa con thứ 2 của cô và Hoàng. Vì thế, cô đồng ý tha thứ cho chồng, nhưng yêu cầu Hoàng phải tác động để cho thôi việc cô nàng cấp dưới kia, đồng thời chấm dứt quan hệ với cô ta. Hoàng đồng ý, và quả là anh đã làm được như lời mình nói.
Ảnh minh họa
Thế nhưng Oanh - cô bồ kia lại không cam tâm để bị “đá” đơn giản như vậy. Cô nàng lồng lên, gọi điện nhắn tin níu kéo Hoàng tha thiết với điều kiện sẵn sàng làm tình nhân trong bóng tối không đòi danh phận. Dung không thèm can thiệp, mặc kệ hai kẻ đó tự giải quyết với nhau. Chẳng hiểu 2 người đó giải quyết thế nào mà lại thành ra... Oanh có bầu! Theo lời Hoàng kể thì Oanh hẹn gặp lần cuối nhưng lại chuốc cho anh ta say rồi lả lơi mời mọc. Hoàng trong cơn say đã không làm chủ được mình nên mới để xảy ra cơ sự như thế.
“Anh sẽ giải quyết triệt để vấn đề, em không cần phải bận tâm. Anh hứa đấy!”, Hoàng vội vã thề thốt. Và cách của Hoàng là cho Oanh một số tiền kha khá để bồi thường với điều kiện cô ta tự nguyện bỏ cái thai rồi biến mất khỏi cuộc đời anh hoàn toàn.
Dung thì nghĩ Oanh nhất định sẽ không dễ dàng bỏ cuộc một khi cô ta đã rắp tâm có nó. Biết rõ Hoàng có gia đình rồi nhưng Oanh vẫn cố tình phá hoại, ngang nhiên chèo kéo để có thai với anh, định ăn vạ, bắt Hoàng chịu trách nhiệm. Một người đàn ông có sự nghiệp, có tiền, lại bảnh bao như Hoàng, đúng là cũng đáng giá để cô ta làm như thế lắm. Nhưng cô ta không biết rằng mình đã làm người vợ như Dung tổn thương và đau đớn đến thế nào. Dũng sẽ không để cô ta được như ý nguyện. Không những thế, cô cũng không can tâm để cô ta rút lui an toàn là đằng khác! Ôm tiền, bỏ cái thai đi, quay đi quay lại đã lại có thể tìm ngay cho mình một hạnh phúc khác như chưa hề làm điều gì xấu xa. Làm gì có chuyện dễ dàng như thế!
"Tôi muốn cô ta sinh đứa trẻ ra!", Dung nói với giọng hằn học. Nghe xong kế hoạch của vợ, Hoàng ngần ngừ thấy rõ. “Nếu anh không nghe em, vậy ký đơn đi”, Dung uy hiếp chồng. Hoàng đành nghe theo vợ một cách miễn cưỡng.
Hôm sau Dung đến gặp Oanh, nói với cô nàng một cách thân tình: “Em đừng bỏ cái thai, tội lắm. Thời gian qua anh Hoàng bỏ bê vợ con nên chị đã có người mới, bọn chị chuẩn bị ly hôn rồi. Dù anh ta không muốn thì chị cũng ly hôn cho bằng được. Sau khi bọn chị chia tay thì em với anh ta có thể đến với nhau. Có thể ban đầu mọi chuyện không suôn sẻ nhưng em có đứa con rồi thì cũng sẽ êm xuôi thôi”. Khỏi phải nói, viễn cảnh mà Dung vẽ ra cho Oanh có sức cám dỗ lớn thế nào đối với cô ta. Nhất là Hoàng cũng không còn bắt cô nàng bỏ cái thai nữa mà thay bằng lời hứa hẹn: “Em cứ sinh con ra, anh nhất định sẽ chịu trách nhiệm”, kèm theo đó là một khoản tiền để cô yên tâm nghỉ việc ở nhà dưỡng thai.
Ảnh minh họa
Oanh mừng như bắt được vàng, lập tức quyết định giữ lại cái thai. Nhưng mấy tháng sau, khi cái bụng của cô nàng đã to phưỡn ra rồi mà vẫn không thấy vợ chồng nhà Dung ra tòa thì lo lắng vô cùng. Oanh vội tìm đến Dung chất vấn. “Xin lỗi em, chị lại phát hiện ra mình có thai với anh Hoàng nên chuyện li hôn đành phải gác lại rồi”. Oanh nghe xong chết điếng tại chỗ. Sờ xuống cái bụng đã 7 tháng, giờ đây cô nàng có muốn bỏ cái thai cũng không thể nữa.
Sau đó, mọi nỗ lực liên lạc với Hoàng và Dung của Oanh đều không thành. Cuối cùng, cô nàng đành tức tưởi sinh con một mình mà không có ai bên cạnh giúp đỡ do vẫn chưa dám nói cho bố mẹ ở quê biết. Lúc cô ả vừa sinh bé được một ngày, Dung có tới thăm, cho cô ta chút quà rồi cười giễu cợt: “Chịu khó nuôi con một mình, làm mẹ đơn thân đi em ạ. Cũng đừng mơ tưởng anh Hoàng trợ cấp hay giúp đỡ gì, trừ phi anh ta muốn chị vứt vào mặt lá đơn ly hôn. Hơn nữa, chị nghĩ anh ta chẳng tình nghĩa đến mức còn nhớ tới mẹ con em đâu. Nhưng em thì sẽ ngày ngày nhìn đứa bé mà nghĩ tới vợ chồng chị, nhỉ”.
Oanh hận đến nghiến răng nghiến lợi mà chẳng thể làm được gì. Hóa ra tất cả chỉ là một màn kịch do Dung dựng lên nhằm mục đích trả thù. Chị ta nào có ý định ly hôn cơ chứ! Thật là thâm độc không thể tưởng tượng nổi!
Luôn mong mỏi được leo cao, được lấy chồng giàu sang nhưng bây giờ phải làm mẹ đơn thân một mình nuôi con, vô hình chung mơ ước của Oanh đã tan thành mây khói. Chưa kể sau sự ra đời của đứa con này, một cuộc sống bình yên cũng gần như trở nên xa xỉ với Oanh. Nỗi đau, nỗi hận này, cô nàng nhất định sẽ phải ôm suốt đời chứ đâu dễ gì mà quên đi được.
Tác giả bài viết: Giang Phạm
Nguồn tin: