Cuộc sống

Vợ tôi luôn ám ảnh chuyện mẹ chồng, dù mẹ hiền vẫn bị con dâu ghét

Khi sinh con rồi, cuộc sống gia đình còn chật vật hơn, cũng không có nhiều vốn liếng, lại phải nhờ bà nội trông con nên chúng tôi đã không thể làm như định. Em chấp nhận sống trong nhà chồng nhưng lòng hậm hực, oán trách tôi không ngừng.

Ngày yêu nhau, cô ấy đã nói với tôi rằng ‘sau này, nhất định không được sống chung với mẹ chồng. Em sợ lắm, nếu anh không hứa được điều đó thì không có cưới xin gì hết’. Tôi gật đầu đồng ý với cô ấy, nhưng chính tôi lại dùng thủ đoạn. Sau này, khi về ở nhà tôi, tôi cứ lần lữa nói với cô ấy có điều kiện sẽ mua nhà ra riêng, nhưng thật ra chỉ là kế hoãn binh, khiến cô ấy phải chấp nhận sống chung nhà chồng.

Khi sinh con rồi, cuộc sống gia đình còn chật vật hơn, cũng không có nhiều vốn liếng, lại phải nhờ bà nội trông con nên chúng tôi đã không thể làm như định. Em chấp nhận sống trong nhà chồng nhưng lòng hậm hực, oán trách tôi không ngừng.

Cũng không hẳn là tôi lừa em. Chỉ là trong đầu tôi luôn nghĩ, mẹ tôi là người dễ tính, cực kì yêu thương con cái, nên tôi tin, với con dâu, bà cũng sẽ sống thật lòng. Sẽ không có chuyện mẹ chồng chèn ép con dâu. Nhưng vợ tôi mang trong lòng nỗi ám ảnh quá lớn về chuyện mẹ chồng nàng dâu, nên chưa bao giờ em tỏ ra hài lòng dù mẹ có làm bất cứ việc gì.

vo
Mẹ chồng nấu ăn, em chẳng hài lòng cái gì dù mẹ tôi cũng được coi là người nấu ăn khéo léo. Em thích bày vẽ mấy món Hàn, Trung… còn mẹ chồng thì chỉ nấu dân dã. (ảnh minh họa)

Tôi luôn nói với mẹ, cô ấy là người hiền lành nên mong mẹ đối xử tốt, để mối quan hệ hai bên được dung hòa. Mẹ tôi cười bảo ‘con còn phải dặn mẹ à, mẹ là người như thế nào con biết rõ. Chỉ cần con dâu không láo, thì mẹ kiểu gì cũng chiều’. Lời mẹ nói khiến tôi an tâm và mẹ làm như vậy thật.

Chúng tôi đi làm xa, tối về, chỉ việc ngồi vào mâm ăn cơm. Con cũng do bà chăm, bà cho ăn, bà tắm rửa sạch sẽ. Bố mẹ về chỉ việc chơi với con là xong. Việc của em chỉ là rửa bát, quét nhà cũng không phải động đến. Có hôm con quấy, em chẳng phải làm gì, ăn xong đưa con đi chơi hoặc lên phòng. Hai mẹ con tha hồ dắt díu nhau sang hàng xóm láng giềng. Tôi cũng phụ giúp vợ mấy việc lặt vặt như thu quần áo, hoặc là ở nhà, nhân lúc cháu ngủ, bà đã làm xong cả rồi.

Quần áo, vợ cũng không phải giặt. Em cứ ôm con ngủ tới giờ dậy đi làm. Con ngủ muộn nên lại để cho bà chăm bẵm. Quần áo thì tích vào đó, bà thu dọn xong của mình rồi giặt luôn một thể, bà cũng lại phơi phong. Em gần như không phải động tay chân vào một việc gì, ngày nào cũng qua nhanh như vậy.

Thế mà, vợ tôi vẫn chưa hài lòng. Em bảo tôi, sống ở nhà anh mất tự do. Mẹ chồng, bố chồng ở trong nhà suốt ngày, lại phải tiếp chuyện. Mà em thì ngại bắt chuyện. Tôi cười bảo, em không thích nói thì thôi, có ai bắt. Nhưng lúc nào vợ tôi cũng cau có, khó chịu.

Mẹ chồng nấu ăn, em chẳng hài lòng cái gì dù mẹ tôi cũng được coi là người nấu ăn khéo léo. Em thích bày vẽ mấy món Hàn, Trung… còn mẹ chồng thì chỉ nấu dân dã. Không hài lòng mẹ, em lại mặt sưng lên, nói là thực đơn khó nuốt. Nói thật với vợ, đi làm về có cơm ăn là tốt lắm rồi. Bà vất vả trông cháu còn vào bếp, vợ tôi còn đòi hỏi gì nữa?

Bà phơi quần áo, gấp gáp xong nhưng mà gấp không như ý em, em cũng càu nhàu nói hỏng hết quần áo, thà là cứ để đó em về thu còn hơn. Nhưng không thu thì lấy đâu chỗ phơi đồ mới. Đúng là, tôi không tài nào hiểu nổi vợ tôi. Dễ đến thế còn đòi gì?

Chẳng bao giờ em về nhà mà tươi tỉnh. Vì em luôn giữ tâm lý, sống ở nhà chồng là đi ở nhờ. Em không thích thể hiện sự vui vẻ, tình cảm với bố mẹ chồng. Còn sợ tình cảm quá sau này có muốn ra ngoài ở riêng cũng khó. Thật sự không hiểu nổi lối suy nghĩ của vợ. Thật quá đáng vô cùng.

Mẹ tôi rất hiền, không bao giờ bà to tiếng với con dâu dù tôi biết, vợ làm nhiều việc khiến mẹ không hài lòng. Nhưng dù tôi có nói thế nào thì vợ tôi vẫn cứ câu cửa miệng ‘mẹ chồng mà anh, liệu mẹ có thật lòng yêu thương em không hay chỉ giả vờ để giữ chân mình?’.

Những lời em nói khiến tôi vô cùng đau lòng. Vậy em muốn gì, không đối xử tốt thì chê bai mẹ chồng. Đối xử tử tế thì lại bảo giả tạo. Ban đầu tôi đã cảm thấy nghĩ ngợi thương vợ khi phải ở chung nhà chồng, sống chung với mẹ chồng nhưng xem ra bây giờ, tôi còn cảm thấy vợ mình quá đáng và thiệt cho mẹ tôi hơn. Nói là một người nhịn thì tốt đôi bên nhưng xem ra, mẹ chồng nhịn rồi mà con dâu vẫn không hài lòng. Còn ai hiền hơn mẹ chồng em nữa mà em còn đòi hỏi này kia hả vợ?

Tác giả bài viết: Thảo Trang

Nguồn tin:

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP