Tối hôm ấy, thao thức mãi vì chồng chưa về, Ly mệt mỏi rời khỏi giường đi pha ly sữa ấm uống cho dễ ngủ. Nhưng khi vừa bước vào nhà bếp, Ly chóng mặt quá rồi ngất xỉu tại chỗ. Lúc tỉnh dậy, Ly thấy mình trên giường bệnh, bên cạnh là mẹ chồng đang mang khuôn mặt vui mừng xen lẫn lo lắng. Bà nắm chặt tay con dâu bảo: "Con có tin vui rồi mà con không biết sao? Mẹ cám ơn con nhiều lắm!". Ly hay tin thì xúc động rơi nước mắt. Dù gần đây chồng không hề đoái hoài đến mình nhưng từ giờ Ly đã có niềm vui khác rồi.
Biết tin Ly có thai, mấy ngày đầu Hùng cũng tỏ ra quan tâm tới vợ hơn. Thế nhưng chỉ được vài tuần, Hùng lại chứng nào tật nấy. Anh thậm chí không thèm về nhà mà qua đêm bên ngoài. Vậy nên cái thai dần lớn thì tình cảm Ly dành cho chồng ngày càng cạn kiệt. Cô mệt và chán đến nỗi không thèm tra hỏi chồng nữa. Thỉnh thảng, Hùng hỏi thăm vợ vài câu thì Ly chỉ lặng thinh.
Mọi chuyện bắt đầu trở nên nghiêm trọng hơn khi Hùng thản nhiên đưa phụ nữ về nhà. Họ thậm chí còn hú hí, rúc rích với nhau trong phòng riêng sát bên cạnh phòng ngủ của Ly. Hôm ấy, khi người tình rời đi thì Hùng mới chịu xuống nhà ăn cơm. Nhìn nét mặt lạnh tanh của Ly, Hùng giải thích: "Mẹ bảo em có thai nên cần anh quan tâm nhiều hơn. Mẹ không muốn anh ngủ bên ngoài, vì vậy nên anh...".
Tay cầm bát cơm run run, Ly bật khóc vì không thể chịu nổi đả kích quá lớn. Hùng không những không dỗ vợ còn bực bội đứng dậy. Anh quay sang nói với mẹ trước khi bỏ đi: "Con ra tiệm ăn đây, nhìn mặt cô ta con không nuốt nổi hột cơm nào vào bụng!". Mẹ chồng ngồi cạnh chỉ biết xoa dịu con dâu: "Con nên nghĩ đến cái thai trong bụng, nhẫn nhịn được thì nên nhẫn nhịn con à, làm phụ nữ thì phải biết hy sinh thì nhà cửa mới yên ấm!".
Ly khóc nức nở, giọng nghèn nghẹn hỏi mẹ chồng: "Tại sao lúc nào phụ nữ cũng phải hy sinh ạ? Chồng con có người khác bên ngoài đã đành, bây giờ còn dắt cả nhân tình về nhà của chúng con. Con sống sờ sờ đây mà anh ấy xem như con đã chết, con muốn ly hôn mẹ à!". Mẹ chồng thở dài bảo: "Ly hôn chỉ làm khổ con cái thôi, đứa con trong bụng cần có cha!".
Ly lặng người, cô thà đau một lần còn hơn khổ một đời, nếu bây giờ cô không dứt khoát thì sau này sẽ hối hận. Cô không muốn con cái lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc. Ly kiên quyết bảo: "Con sẽ làm mẹ đơn thân và cố gắng bù đắp cho con con, nếu mẹ muốn thăm cháu thì con không cản, nhưng con phải rời khỏi căn nhà này!".
Mẹ chồng hốt hoảng can ngăn: "Đừng vội ly hôn trong lúc này, mẹ sẽ khuyên nhủ con trai của mẹ, đợi nó về mẹ sẽ nói phải trái cho nó nghe, nếu nó dám cãi lời thì mẹ sẽ đuổi nó ra khỏi nhà, mẹ chỉ cần con và cháu của mẹ thôi!". Nghe mẹ chồng nói vậy, Ly cũng mát lòng mát dạ. Hùng lạnh nhạt với cô nhưng mẹ chồng đối xử với cô rất tốt.
Tối hôm ấy, hơn 2 giờ sáng Hùng mới về nhà. Ly nghe mẹ con họ to nhỏ dưới nhà nên dù ngồi trong phòng vẫn hé cửa, dỏng tai lắng nghe. Bà mắng Hùng: "Ly đang muốn ly hôn vì thái độ của con quá quá đáng. Mẹ yêu cầu con rời bỏ những cô gái làng chơi kia ngay. Nếu con không nghĩ được cho mình thì phải nghĩ cho cháu của mẹ!".
Hùng lè nhè: "Thiếu gì phụ nữ chịu đẻ con cho con. Mẹ thích thì con dẫn về cho mẹ một nàng dâu mới. Mẹ cần gì cô ta ở lại?". Mẹ chồng Ly tức tối gắt lên: "Loại phụ nữ con quen một ngày qua lại với hàng tá đàn ông thì biết đứa nào là cháu của mẹ? Sao con có lớn mà không có khôn?".
Hùng cũng hết kiên nhẫn: "Tóm lại mẹ chuẩn bị tâm lý, con và Ly sắp ly hôn rồi!". Bà im lặng một hồi rồi dịu giọng: "Ít nhất thì con cũng nên đợi Ly sinh con rồi hãy ly hôn, đến lúc ấy mẹ không cản, nhưng con phải thuê luật sư giỏi giành quyền nuôi con, mẹ không muốn mất cháu!".
Ly nghe mà sững cả người. Hóa ra mẹ chồng chỉ muốn có cháu bế chứ chẳng thiết gì đứa con dâu như cô. Ly không chần chừ nữa, nhanh chóng thu xếp hành lý rời đi. Xuống đến nơi, mẹ chồng nhìn cô đon đả cười: "Mẹ khuyên con trai mẹ rồi, con cứ yên tâm, từ giờ nó sẽ không qua lại với những người phụ nữ kia nữa. Mà đêm hôm con xách hành lý đi đâu thế kia?". Ly nhìn bộ mặt giả dối của mẹ chồng mà thấy ghê sợ. Nếu cô còn ngây thơ tin bà đứng về phía mình thì mất con là chuyện sớm muộn.
Ly không đáp lời bà, lạnh giọng nói với Hùng: "Tôi đã ký đơn ly hôn và để trên bàn, đứa con này tôi sẽ nuôi, mẹ con anh không được phép cướp đoạt từ tay tôi!". Mẹ chồng tái mặt nhìn con dâu, bà níu tay Ly nhưng cô vẫn lạnh lùng rời khỏi nhà. Ly đi rồi, bà chỉ còn biết trách móc con trai rồi khóc lóc thảm thiết.
Tác giả bài viết: Tú Uyên
Nguồn tin: