Cuộc sống

Sinh nhật được chồng tặng chuyến du lịch sang chảnh nhưng nhìn căn nhà trọ ọp ẹp tôi không vui nổi

Đáng lẽ tôi phải run lên vì sung sướng. Nhưng đó lại là lúc tôi nghẹn lời nhất.

Sinh nhật năm nay, tôi không mong đợi gì nhiều, chỉ mong gia đình yên ổn, con khỏe mạnh, vợ chồng đủ ăn đủ tiêu. Ấy vậy mà chồng tôi – người đàn ông lúc nào cũng sẵn sàng "chiều vợ hết nấc" lại bất ngờ mang về món quà như trên phim: một chuyến du lịch sang chảnh, voucher nghỉ dưỡng gần 10 triệu.

Đáng lẽ tôi phải run lên vì sung sướng. Nhưng đó lại là lúc tôi nghẹn lời nhất.

Tôi với chồng yêu 4 năm, cưới 7 năm. Không cãi vã lớn, không ngoại tình, chỉ có một nỗi băn khoăn kéo dài: 7 năm lên Hà Nội mà vẫn ở trọ. Tôi mang bầu bé thứ hai, mà vẫn ngày ngày bước vào căn phòng bé như cái hộp diêm, không biết bao giờ mới dám ký vào giấy mua nhà.

Chồng tôi chưa bao giờ quên ngày lễ, ngày kỷ niệm. Tôi từng hạnh phúc đến mức tin rằng: "Chồng mình chính là người đàn ông trong mơ". Nhưng những món quà dư vị ngọt ngào ấy, giờ lại khiến tôi sợ. Bởi đằng sau chúng là tiền, là sự phung phí, là mồ hôi công sức của cả hai vợ chồng – thứ đáng lẽ nên được dùng để xây một cái nền vững chắc cho tương lai.

Cách đây vài năm, tôi từng trách anh vô tâm, so sánh anh với người yêu nhà người ta. Anh nghe lọt tai, rồi dồn hết sức để làm tôi vui. Tôi từng cảm động. Nhưng giờ, tôi thấy bản thân quá nông nổi. Tôi vô tình biến một người đàn ông giản dị thành người chồng sẵn sàng "đốt tiền" để mua nụ cười của vợ.

Ảnh minh họa

Rồi cái voucher du lịch trở thành mũi dao. Chiều hôm đó, chủ nhà gọi điện nhắc đóng tiền trọ, đứa lớn thì đòi tiền học thêm, mà chồng tôi vẫn có thể cười tươi, khoe kế hoạch đi biển. Nhìn anh háo hức, tôi cắn răng chịu đựng. Trong lòng chỉ lặp đi lặp lại một câu: "Anh chiều em, nhưng anh có đang lo được cho em không?".

Tôi ngồi viết những dòng này lúc con đã ngủ. Phòng trọ im lặng. Ví chồng tôi chỉ còn vài tờ lẻ. Tôi biết anh yêu tôi. Nhưng tình yêu ấy không thể trả tiền nhà, cũng không thay được tờ giấy chủ quyền nhà đất.

Tôi không mong điều gì cao sang, chỉ mong có một mái nhà. Một nơi không phải cuống cuồng lo rời đi mỗi lần chủ nhà tăng giá. Một nơi đủ rộng để con tôi chạy nhảy, để chúng lớn lên mà không phải nhường chỗ từng bước chân.

Ngày sinh nhật, tôi chợt hiểu: Đôi khi, thứ phụ nữ cần không phải là một món quà đẹp mà là một tương lai an toàn để gói trọn mọi món quà. Tôi nên nói chuyện thế nào cho chồng hiểu đây, liệu có phải anh đang "trả đũa", nghĩ tôi thích vỏ bọc hào nhoáng?

Tác giả: Vỹ Đình

Nguồn tin: thanhnienviet.vn

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP