Chồng tôi rất chiều vợ, chiều tới mức, chỉ cần là thứ tôi thích, anh ấy lập tức tìm mọi cách có được. Có nhưng hôm, nửa đêm nghén, tôi kêu thèm đồ ăn, chồng một là ra ngoài đi mua, hai là tự tay dậy nấu cho vợ. Nhà hàng đóng cửa thì buộc phải vào bếp làm. Chuyện vậy đấy, mà tôi yêu chồng tha thiết không thôi. Vì anh ấy chiều tôi. Ở đời này, kiếm được người đàn ông chiều mình đâu phải dễ…
Ngoài chiều, anh ấy còn hết sức tôn trọng vợ. Đi đâu, làm gì, lúc nào cũng nói với vợ dù là chuyện lặt vặt. Lúc đi nhậu với anh em, vợ gọi, anh ấy rất nhẹ nhàng trình bày này kia. Dù vợ có loa lên là anh không được uống nhiều, anh ấy cũng chỉ cười và bảo vợ yên tâm.
Ra ngoài, có chồng chiều, thấy thích lắm. Đi với bạn bè, anh ấy là người chủ động gắp thức ăn, bóc thức ăn cho vợ rồi còn quan tâm, chăm sóc vợ. Lúc vợ có việc, nói nhẹ nhàng bảo chồng về, anh ấy cũng vui vẻ nhận lời. Chỉ cần vợ hơi kêu đau ốm thì dù ở đâu, chồng cũng về nhà ngay.
Tôi cũng sẽ chẳng bao giờ từ chối nếu chồng nói muốn ăn món này, món nọ mà xả thân vào bếp nấu bằng được dù mình không khéo léo gì. (Ảnh minh họa)
Dù chồng chẳng công to việc lớn gì, cũng chẳng phải người kiếm được nhiều tiền bạc như người ta, nhưng chồng lại yêu thương vợ và điều ấy khiến tôi cảm thấy tự hào và yên tâm.
Ra ngoài, anh ấy bảo, người ta hay càu nhàu, bạn bè cùng bàn nhậu hay nói anh ấy là chiều hư vợ, rồi sợ vợ, thiên hạ cười cho. Nào là đàn ông phải bản lĩnh, đàn ông phải có chính kiến, vợ gọi thì kệ vợ, cứ từ từ rồi về… Đàn ông mà vừa nhấc chén rượu lên mồm đã bị đàn bà điều khiển từ xa thì thật không đáng mặt đàn ông…
Nhiều thứ lắm, tất cả tôi đều nghe được nhưng không thấy lọt tai chút nào. Nói để các anh hiểu. Giả sử tôi là phụ nữ, khi đi ra ngoài cùng chị em, tụ tập cà phê, chồng có gọi về, tôi sẽ phải hỏi ngay chồng có việc gì quan trọng không. Nếu chồng bị ốm, bị đau, hay kêu mệt, hay chỉ cần chồng nói, chồng muốn vợ về nhà chơi với chồng vì một mình anh ấy ở nhà buồn, tôi cũng sẽ lập tức về. Đó là vì, tôi yêu chồng và hiểu hơn ai hết cảm giác cô đơn, muốn có người mình yêu ở bên cạnh.
Tôi cũng sẽ chẳng bao giờ từ chối nếu chồng nói muốn ăn món này, món nọ mà xả thân vào bếp nấu bằng được dù mình không khéo léo gì. Tôi cũng sẽ làm mọi việc để khiến chồng vui, chồng thích. Chỉ cần là việc có thể làm, tôi chẳng ngại mà dành cho chồng mình. Nếu chồng dặn, đi chơi xa nhớ phải gọi điện về cho anh ấy, nhớ không được ăn cái này, cái kia, tôi cũng sẽ vì chồng mà làm theo. Vì với phụ nữ chúng tôi, được chồng yêu và quan tâm là điều hạnh phúc nhất trên đời. Được chăm sóc chồng, khiến chồng vui vẻ, hài lòng cũng là điều tuyệt vời nhất thế gian này. Chúng tôi thích ôm chồng tạm biệt trước khi đi làm, thích được một mụ hôn lên trán khi chồng đi công tác. Và với chồng, tôi hoàn toàn làm được điều đó, vậy tại sao các anh không?
Các anh chiều vợ nghe lời vợ là các anh hèn, các anh sai sao? Chiều vợ mình chứ vợ ai mà phải ngại? (Ảnh minh họa)
Xin thưa, đàn bà chúng tôi luôn muốn mang lại niềm vui, hạnh phúc cho chồng. Và chăm sóc chồng, tôn trọng chồng là nhiệm vụ và là việc chúng tôi nghĩ mình nên làm. Và đổi lại, chúng tôi mong được chồng yêu thương, quan tâm, lo lắng và tôn trọng vợ. Vợ chồng là san sẻ, là cảm thông, hiểu và luôn tôn trọng nhau. Chúng tôi làm được, tại sao đàn ông lại không?
Các anh chiều vợ nghe lời vợ là các anh hèn, các anh sai sao? Chiều vợ mình chứ vợ ai mà phải ngại? Nếu anh chiều vợ hàng xóm, vợ đồng nghiệp thì mới là điều không nên… Huống hồ, chiều vợ, nghe vợ lại khiến hạnh phúc gia đình êm ấm, bền vững, khiến vợ vui. Mà vợ vui, vợ khỏe thì chồng cũng được phận nhờ… Vậy thì việc gì nên làm, việc gì không nên đây, hỡi các đức ông chồng?
Những lời đàm tiếu ngoài kia xin cứ bỏ ngoài tai, vì có thể, họ đang ghen tị vì họ không được chiều vợ như thế, và vợ cũng không quan tâm chồng nên thường xuyên gọi điện hỏi han như thế, chứ chẳng vì cái gì đâu… Nên, vợ mình thì mình chiều thôi, mặc kệ thiên hạ!
Tác giả bài viết: Bạch Dương