Để cưới được nhau chúng tôi phải trải qua biết bao rào cản. Bố mẹ anh không chấp nhận một cô gái làm nghề gội đầu, massage như tôi. Mẹ anh cản tôi đến với anh bằng mọi giá kể cả đến tiệm chửi rủa, xúc phạm tôi trước mặt khách. Ngày đó, tôi khóc như điên dại, người gầy nhẳng như que tăm.
Sau cùng anh đòi sống đòi chết họ mới chịu đồng ý cho tôi làm dâu với điều kiện tôi bỏ nghề, ở nhà lo việc chăm sóc gia đình. Để được bên cạnh anh, tôi chấp nhận tất cả.
Cưới về mọi chuyện nhà đổ dồn lên vai tôi. Hàng ngày tôi phải dậy từ sáng sớm để đi chợ nấu ăn sáng. Rồi quay qua dọn dẹp, giặt giũ. Nhà chồng có máy giặt nhưng bắt tôi phải giặt đồ tay vì giặt máy nhanh hỏng đồ. Khi tôi lên giường đã gần 11 giờ khuya.
Để cưới được nhau chúng tôi phải trải qua biết bao rào cản. (Ảnh minh họa)
Mệt mỏi nhất là chuyện tôi chậm con. Cưới hơn 2 năm mà vẫn không đậu thai, tôi bị mẹ chồng đòi trả về nhà đẻ. Gặp mặt tôi là bà xỉa xói tôi cây độc không trái, gái độc không con. Bà nói tôi không xứng với con trai bà, một nhân viên ngân hàng với tương lai tươi sáng. Bà chửi cả gia đình tôi không biết giáo dục con. Tôi ngậm đắng nuốt cay chấp nhận hết cũng vì chồng tôi quá tốt.
Anh luôn ở bên, động viên, bảo vệ tôi khỏi mẹ chồng. Anh còn đứng ra cãi nhau với mẹ việc chúng tôi chậm con. Để tôi khỏi bị mẹ mắng đuổi, anh âm thầm đi khám sức khỏe sinh sản rồi mạnh dạn đưa ra bản kết luận. Người gây ra chậm con là anh chứ không phải tôi. Đối với nhà tôi, anh cũng chu toàn mọi thứ. Lễ chạp, Tết nhất anh đến phụ dọn dẹp. Bố mẹ tôi bệnh đau anh cũng đưa đi khám và chịu mọi chi phí. Anh tốt đến thế thì làm sao tôi bỏ anh được.
Vậy mà giờ, khi chúng tôi đã có nhà riêng, đã có con trai thì anh lại phản bội tôi. Nếu không nhờ con trai chắc tôi vẫn chìm trong hạnh phúc hoang tưởng chồng mình là tuyệt vời nhất.
Tôi có nên thuê người theo dõi chồng mình để điều tra rõ ràng không? (Ảnh minh họa)
Hôm đó tôi đang nấu ăn thì thằng bé cầm trên tay mấy cái bao cao su đủ màu sắc xuống bếp hồn nhiên nói: "Mẹ ơi, mẹ thổi bong bóng cho con chơi đi". Quay nhìn con, tôi tá hỏa khi thấy thứ bé đang cầm. Tôi hỏi thứ này con lấy ở đâu thì thằng bé nói: "Con lục trong cặp bố. Nhiều lắm mẹ ạ. Có lần bố chở con đến nhà cô nào chơi, con đòi về thì bố lấy ra thổi bong bóng, còn bỏ nước vào cho con chơi nữa. Mẹ thổi cho con chơi đi".
Tôi điếng người. Sau đó tôi phải lựa lời nói thứ này không chơi được rồi đem vứt. Thằng bé cứ đi theo lải nhải hỏi tôi sao bố thổi được, mẹ không thổi được, sao bố cho con chơi mà mẹ không cho con chơi.
Đã hai hôm từ chiều đó, chồng tôi vẫn cư xử rất bình thường. Nhưng tâm trí tôi thì chao đảo hoàn toàn. Hiện tôi vẫn chưa có bằng chứng nên không thể xác định chắc chắn chồng mình ngoại tình. Nhưng linh cảm báo cho tôi biết điều đó. Tôi có nên thuê người theo dõi chồng mình để điều tra cho rõ ràng không?
Tác giả bài viết: Đặng Ngọc Huyền
Nguồn tin: