Nghệ An 24h

http://nghean24h.vn


Lên phố thăm chị ở cữ, 1 giờ đêm mở cửa thấy hành động của anh rể, tôi khuyên chị ly hôn

Tôi cảm thấy anh rể không xứng đáng làm chồng, làm bố.

Tôi là một người sợ lấy chồng, sợ đẻ con, không phải vì không thích trẻ nhỏ mà là vì tôi rất sợ cảnh chăm con mọn. Hồi đó chứng kiến cảnh mẹ chăm em nhỏ, tôi thực sự ám ảnh và cảm thấy vô cùng thương những người làm mẹ. Nếu trong giai đoạn đó có chồng đồng hành bên cạnh thì không nói, nhưng nếu chồng là người vô tâm và hời hợt, không biết hỗ trợ vợ thì đó quả thật là một bất hạnh lớn. Chẳng may sao chị gái tôi lại rơi vào hoàn cảnh như thế.

Chị tôi kết hôn được 1 năm thì dọn ra ở riêng, lên phố sống cùng chồng để tiện công việc. Cách đây 2 tuần, chị ấy đã sinh cho gia đình tôi một cô cháu gái cực kỳ đáng yêu. Mấy ngày trước đó vì bận nên tôi chưa sắp xếp được thời gian lên thăm cháu, hôm qua rảnh rỗi tôi điện báo với chị một tiếng rồi bắt xe đò lên nhà anh chị ở lại chơi đôi ba ngày.

Mặc dù tôi biết chăm con sơ sinh cực muôn bề, nhưng chị gái tôi nhìn lúc nào cũng giàu năng lượng và vui vẻ lắm. Chính vì trạng thái đó của chị mà tôi và bố mẹ cũng an tâm một phần, nghĩ rằng có lẽ chị ấy cũng được anh rể hỗ trợ và chăm sóc chu toàn. Dù sao thì tính cách anh rể cũng khá được nên chị tôi mới cưới anh ấy chứ. Đấy là tôi cũng cảm nhận như thế, lúc anh và chị tôi chưa có con nhỏ.

 Ảnh minh hoạ

Ấy vậy mà sau khi lên thăm chị một đêm, tôi như vỡ mộng vì anh rể thực sự đã thay đổi rất nhiều sau khi lên chức bố bỉm. Chuyện là đêm đầu tiên ở nhà chị, nửa đêm tôi nghe vọng ra từ phòng chị đang ở cữ tiếng khóc thét của cô cháu gái. Đứa trẻ dường như cũng không dễ tính, quấy khóc suốt đêm khiến tôi cũng nóng cả ruột gan, không tài nào ngủ được.

Nhưng định bụng có anh rể ở bên nên mọi chuyện sẽ ổn thôi, nào ngờ lúc tôi rời khỏi giường và mở cửa phòng để sang phòng anh chị xem tình hình như thế nào thì hoang mang khi thấy chị với dáng vẻ vật vờ, bơ phờ và rối hết cả lên khi cố gắng tìm cách dỗ cho em bé ngừng khóc. Tuy nhiên anh rể thì tôi lại không thấy đâu, anh ấy biến mất lúc nào, trong khi đó trước khi đi ngủ thì tôi vẫn nhớ là anh ấy ở nhà chứ không hề đi ra ngoài.

Tôi vội vã đẩy cửa phòng chị, nhưng chị ấy lại hét lên bảo tôi đừng lo lắng, chị ấy có thể xử lý được và muốn tôi về phòng yên tâm ngủ. Chị không muốn tôi giúp đỡ, vì chị cho rằng đó là công việc mà bất kỳ người mẹ nào rồi cũng sẽ trải qua. Tôi không biết phải làm gì, đành im lặng rời khỏi phòng và đi quanh nhà để tìm anh rể. Cho đến khi ra đến phòng khách, tôi thấy anh ấy nằm trên ghế sofa ngủ ngon lành thì vô cùng tức giận.

 Ảnh minh hoạ

Trong khi vợ anh nhọc nhằn với con nhỏ thì anh ấy lại ngủ thẳng cẳng thế kia, con gái khóc to như vậy mà anh ấy cũng chả lọt tai chút nào. Tôi không biết cảnh tượng này là lần đầu hay từ khi chị tôi sinh đến nay đều thế. Lúc này tôi không nhìn được nữa mà đã đánh thức anh rể và báo với anh về tình hình vừa xảy ra. Nghe tôi nói, anh ấy có vẻ như cũng không chút vội vã hay lo lắng gì cả, còn bình thản vào bếp uống nước rồi chầm chậm đi vào phòng chị gái. Anh cũng lặp lại câu nói tương tự như chị tôi, bảo tôi về phòng ngủ vì mọi chuyện chị gái tôi đều có thể "cân được".

Nghe câu này, tôi càng không vừa mắt với thái độ của anh rể. Rõ ràng anh ấy là một người chồng, và đã trở thành bố rồi mà tại sao vẫn vô tư, hời hợt như thế. Để tìm hiểu rõ tình hình, trong bữa ăn trưa ngày hôm sau tôi đã mang cơm vào phòng cho chị và tiện thể hỏi chuyện. Trước sức ép dồn dập của tôi, cuối cùng chị ấy cùng thành thật khai rằng, vì em bé thường hay khóc đêm khiến anh ấy mất ngủ, không thể tỉnh táo đi làm vào ngày hôm sau nên vẫn thường sang phòng khác ngủ. Hôm qua vì có tôi lên nên vì thế mà anh rể mới ngả lưng ở sofa ngoài phòng khách.

Nghe chị kể, tôi cực kỳ khó chịu. Tại sao là chồng, là bố nhưng anh rể lại không san sẻ việc chăm con mọn với chị của tôi. Anh ấy mất ngủ, thiếu ngủ thì người làm mẹ như chị gái tôi cũng như thế cơ mà, thậm chí chị ấy còn thức trắng đêm. Một mình chị tôi loay hoay với đứa trẻ đã vất vả, khó khăn đến nhường nào cơ chứ, tôi không chấp nhận điều đó nên đã thẳng thắn khuyên chị gái ly hôn. Tôi nghĩ rằng nếu ngay cả việc chăm con mà anh rể còn không thấu hiểu được cho vợ, thì việc chị ấy có chồng cũng đâu khác gì độc thân.

Chị ấy ly hôn rồi về sống với tôi cùng bố mẹ còn sướng hơn, vì còn có chúng tôi động viên và hỗ trợ chị chăm con nhỏ. Sau này bé lớn lên thì để ông bà chăm, còn chị vẫn có thể đi làm kiếm tiền. Chứ biết lấy chồng rồi mà vẫn khổ, thậm chí còn ấm ức thêm thế này thì tôi nghĩ thà sống một mình thoải mái, tự do hơn nhiều...

Tâm sự từ độc giả [email protected]

Trong giai đoạn chăm sóc con sơ sinh, vai trò của người bố là vô cùng quan trọng. Vì vậy mà trong thực tế, việc nhiều ông bố thoái thác, đổ cho người mẹ trách nhiệm chăm con sơ sinh là sai lầm.

Đầu tiên, việc chăm sóc con sơ sinh là trách nhiệm chung của cả bố và mẹ. Con là kết tinh tình yêu của cả bố và mẹ, do đó, việc chăm sóc và nuôi dưỡng con cũng cần sự hỗ trợ và chia sẻ trách nhiệm từ cả hai phía. Thông qua việc tham gia vào quá trình chăm sóc con sơ sinh, người bố không chỉ chia sẻ bớt áp lực với người mẹ, mà còn tạo ra một môi trường gia đình hòa thuận, cân bằng, nơi mẹ và cha cùng nhau đóng góp và chăm sóc con cái.

Thứ hai, tham gia vào quá trình chăm sóc con sơ sinh giúp người bố tạo dựng một kết nối sâu sắc và gắn kết với con. Khi người bố dành nhiều thời gian quan tâm đến con, con sẽ cảm nhận được tình yêu và sự chăm sóc đầy đủ từ cả bố và mẹ, tạo ra một môi trường gia đình ấm áp và hỗ trợ. Điều này có thể tác động tích cực đến sự phát triển tâm sinh lý và tình cảm của con trong quá trình trưởng thành. Đồng thời, chia sẻ công việc chăm con cũng giúp người bố tìm hiểu và thấu hiểu hơn về nhu cầu của con, từ đó xây dựng mối quan hệ cha con mạnh mẽ.

Thứ ba, việc tham gia vào quá trình chăm sóc con sơ sinh cũng giúp người bố phát triển kỹ năng làm cha. Từ việc thay tã, tắm rửa, cho ăn, ngủ... người bố học được cách chăm sóc và đáp ứng các nhu cầu cơ bản của con. Điều này sẽ giúp người bố tự tin và thành thạo hơn trong việc chăm sóc con cái.

Trẻ sơ sinh thường trải qua giai đoạn khóc đêm vì nhiều lý do khác nhau, bao gồm các yếu tố sinh lý, tâm lý và môi trường. Dưới đây là một số lý do phổ biến:

1. Chu kỳ giấc ngủ chưa ổn định

Trẻ sơ sinh có chu kỳ giấc ngủ rất khác so với người lớn. Chu kỳ giấc ngủ của trẻ thường ngắn hơn và trẻ dễ dàng thức dậy sau mỗi chu kỳ. Điều này có thể dẫn đến việc trẻ thức giấc và khóc vào ban đêm.

2. Nhu cầu ăn uống

Trẻ sơ sinh có dạ dày nhỏ và cần ăn thường xuyên, kể cả vào ban đêm. Khi đói, trẻ sẽ khóc để báo hiệu cho bố mẹ biết rằng mình cần được cho ăn.

3. Cảm giác không an toàn

Trẻ sơ sinh vừa mới ra khỏi môi trường ấm áp và an toàn của tử cung mẹ. Khi ở ngoài, trẻ có thể cảm thấy bất an và khó chịu. Việc khóc là cách trẻ tự trấn an và tìm kiếm sự an toàn từ bố mẹ.

4. Khó chịu về sinh lý

Các yếu tố sinh lý như đầy bụng, đau bụng, hoặc trào ngược dạ dày có thể khiến trẻ khó chịu và khóc vào ban đêm. Trẻ cũng có thể khóc khi cần được thay tã hay cảm thấy quá nóng hoặc quá lạnh.

5. Phát triển thần kinh

Trong những tháng đầu đời, hệ thần kinh của trẻ đang phát triển và hoàn thiện. Quá trình này có thể gây ra những thay đổi trong hành vi và giấc ngủ của trẻ, dẫn đến việc khóc đêm.

6. Phản ứng với môi trường

Ánh sáng, tiếng ồn, hoặc sự thay đổi đột ngột trong môi trường có thể làm trẻ giật mình và khóc. Trẻ sơ sinh rất nhạy cảm với môi trường xung quanh và có thể phản ứng mạnh mẽ với những thay đổi nhỏ.

7. Giai đoạn tăng trưởng vượt bậc

Trong các giai đoạn tăng trưởng vượt bậc, trẻ cần nhiều dinh dưỡng hơn và có thể thức dậy thường xuyên hơn để ăn. Điều này dẫn đến việc khóc đêm nhiều hơn trong những giai đoạn này.

8. Khó chịu về sức khỏe

Các vấn đề sức khỏe như cảm lạnh, sốt, hoặc nhiễm trùng tai cũng có thể khiến trẻ khó chịu và khóc vào ban đêm. Trẻ có thể không biết cách tự làm dịu mình và cần sự giúp đỡ từ bố mẹ.

9. Nhận biết ngày và đêm chưa hoàn chỉnh

Trẻ sơ sinh chưa phát triển hoàn chỉnh nhịp sinh học để phân biệt ngày và đêm. Điều này dẫn đến việc trẻ có thể ngủ nhiều vào ban ngày và thức dậy, khóc vào ban đêm.

10. Cần sự gần gũi và an ủi

Trẻ sơ sinh cần sự gần gũi và an ủi từ bố mẹ. Việc khóc đêm có thể là cách trẻ tìm kiếm sự tiếp xúc, vuốt ve và cảm giác an toàn từ người chăm sóc.

Cách giúp trẻ sơ sinh giảm khóc đêm:

- Thiết lập thói quen giấc ngủ: Tạo ra một thói quen giấc ngủ đều đặn với các hoạt động như tắm, đọc sách, hoặc hát ru để giúp trẻ nhận biết thời gian đi ngủ.

- Đảm bảo trẻ được ăn no: Đảm bảo trẻ được ăn đủ trước khi đi ngủ để tránh đói bụng vào giữa đêm.

- Kiểm tra và thay tã: Kiểm tra và thay tã cho trẻ thường xuyên để đảm bảo trẻ luôn cảm thấy thoải mái.

- Tạo môi trường ngủ lý tưởng: Giữ phòng ngủ yên tĩnh, tối và có nhiệt độ phù hợp để giúp trẻ dễ dàng chìm vào giấc ngủ.

- Dỗ dành và an ủi: Khi trẻ khóc, hãy dỗ dành và an ủi trẻ bằng cách bế, vuốt ve hoặc hát ru để giúp trẻ cảm thấy an toàn và dễ chịu.

Hiểu rõ các lý do khiến trẻ khóc đêm và áp dụng các biện pháp phù hợp, có thể giúp bố mẹ hỗ trợ trẻ sơ sinh qua giai đoạn khóc đêm một cách hiệu quả hơn.

Tác giả: CTV

Nguồn tin: phunuphapluat.nguoiduatin.vn