Nghệ An 24h

http://nghean24h.vn


Làm dâu 5 năm, lần đầu tiên được mẹ chồng tặng quà, tôi đang mừng thì bàng hoàng khi nghe bí mật bà tiết lộ

Cầm món quà mẹ chồng tặng, tôi hào hứng, vui mừng vì nghĩ rằng công sức mình bỏ ra suốt 5 năm qua đã có được thành quả. Nào ngờ sự thật chẳng hề đẹp đẽ như tôi nghĩ.

5 năm làm dâu, tôi luôn tâm niệm phải sống thật tốt, thật chân thành với gia đình chồng. Tôi luôn nghĩ rằng chỉ cần mình sống tốt thì sẽ nhận được sự thương yêu, trân trọng từ mọi người. Nhưng rồi 5 năm qua, tôi khóc không biết bao nhiêu lần. Mẹ chồng tôi ít nói nhưng khó tính nổi tiếng trong vùng. Với bà, tiền nào phải ra tiền ấy, mọi thứ phải rõ ràng. Vì thế, mỗi tháng nhận lương, chồng tôi luôn phải đưa mẹ một nửa, tôi một nửa. Trong khi đó, mọi chi tiêu trong gia đình đều do vợ chồng tôi lo lắng hết cả. Mặc dù mẹ chồng nói số tiền ấy bà tích lũy giúp chúng tôi nhưng tôi thừa hiểu, bà lấy tiền ấy nuôi con gái đang học đại học.

Em chồng tôi hiện đang là sinh viên năm cuối. Có lẽ vì tôi chỉ là công nhân, học hành ít nên bị em chồng coi thường. Mỗi khi tôi đưa ra ý kiến gì, em ấy đều mỉa mai hoặc phản đối gay gắt với lý do tôi học hành chẳng bao nhiêu thì biết gì mà nói. Nhiều khi tôi giận quá, uất ức quá nói lại thì bị mẹ chồng mắng mỏ, đành phải nín nhịn.

 Thậm chí em ấy còn vào phòng van xin tôi cứu cuộc đời em ấy. (Ảnh minh họa)

Hôm qua, mẹ chồng đột nhiên gọi tôi vào phòng rồi tặng tôi một món quà. Lúc ấy, tôi đã nghĩ rằng mẹ chồng thay đổi, đã có tình cảm với mình. Nhưng rồi nụ cười trên môi tôi chưa kịp tắt thì mẹ chồng đã nói thêm một bí mật: "Em gái con có bầu rồi nhưng bạn trai nó bỏ. Giờ nó đau khổ lắm. Năm nay lại là năm học cuối, em con bảo lưu kết quả, ở hẳn trong nhà sinh con. Khi nào nó sinh con xong, con nhận nuôi cháu hộ mẹ và em để con bé còn đi học lại, rồi còn lấy chồng nữa".

Tôi sững sờ. Như vậy chẳng phải tôi sẽ không được sinh thêm đứa con thứ hai sao? Quan trọng hơn, tại sao tôi lại phải nhận nuôi con của em chồng để em ấy tiếp tục lấy chồng, bỏ lại đứa con thơ? Đây là điều quá hoang đường. Tôi nói mình cần suy nghĩ thêm rồi bần thần đi về phòng.

Hiện tại, tôi vẫn chưa nói chuyện này cho chồng nghe. Em chồng tôi cũng thay đổi thái độ, trở nên thân thiện hơn với tôi. Thậm chí em ấy còn vào phòng van xin tôi cứu cuộc đời em ấy. Nhưng tôi hiểu, họ đều có lý do cả. Cảm giác hụt hẫng khiến tôi không nở được nụ cười. Nhưng nếu từ chối, liệu tôi có thể sống yên ổn ở nhà chồng nữa không? Mọi người ơi, tôi nên làm thế nào đây?

([email protected])

Tác giả: N.T.M.H

Nguồn tin: phapluatbandoc.giadinh.net.vn