Nghệ An 24h

http://nghean24h.vn


Nhận mật báo từ thám tử, chồng hối hận quỳ lạy trước cửa nhà mẹ vợ cả đêm

Dù không nhớ gì nhưng tôi phần nào hiểu những chuyện đã xảy ra trong đêm. Tôi lo lắng, sợ hãi vô cùng. Lúc vừa tỉnh dậy, Lê còn quay sang ôm tôi thắm thiết và nói rằng cô ấy đã thương thầm nhớ trộm tôi từ rất lâu rồi.

Tôi đã từng phải suy nghĩ rất nhiều trước khi quyết định cầu hôn Trang, bạn gái suốt những năm tháng thanh xuân của mình. Chẳng phải tôi thay lòng đổi dạ hay Trang có khuyết điểm gì mà mọi thứ đều năm ở chính tôi.

Tôi sinh ra và lớn lên ở một huyện miền núi, nơi chỉ đủ ăn thôi cũng đã thấy mừng rồi. Tôi là một trong số ít thanh niên hiếm hoi thoát khỏi cuộc sống đó để lên thành phố với những mong sẽ cõng được cái chữ về cho bản.

Tôi lao đầu vào học. Ngoài giờ lên lớp, tôi nhận đi dạy thêm rồi cả những công việc tay chân như chạy bàn, rửa bát để kiếm thêm chút thu nhập. Hàng tháng, ngoài tự lo tiền đóng học cũng như sinh hoạt, tôi còn dư một chút ít gửi về để đỡ đần bố mẹ ở nhà. Chẳng nhiều nhặn gì nhưng với quê tôi, chỗ đó cũng đủ cho lũ trẻ con thêm được vài bộ quần áo mới.

Tôi tự dặn mình phải thật nghiêm khắc với bản thân. Tôi biết gánh nặng đặt lên vai mình nặng hơn bạn bè cùng trang lứa rất nhiều. Tôi muốn bố mẹ tôi thoát nghèo, những đứa em tôi không còn phải sống cảnh khổ nữa, muốn người dân quê tôi có cơm ăn áo mặc.

Thế nhưng có ai nói trước được chuyện tình cảm, khi con tim đã mách bảo khiến lý trí chẳng thể làm được gì. Tôi đã lờ mờ nhận ra cô bạn sinh hoạt chung câu lạc bộ dành hay đối xử đặc biệt với mình nhưng không dám khẳng định. Cho tới ngày sinh nhật mình, tôi bất ngờ nhận được lời tỏ tình từ em.

 Ảnh minh họa.

Lần đầu tiên nhận được lời tỏ tình từ một người người khác giới, tôi bối rối vô cùng. Tôi đã khéo léo từ chối em, tôi biết mình không thể có thời gian để yêu đương lúc này. Hơn nữa em là cô gái rất tốt, tôi không muốn mình để em phải thất vọng.

Thế nhưng sau đó em vẫn tiếp tục quan tâm, ở bên tôi. Em biết tôi đi làm thêm nhiều nên thỉnh thoảng lại nhắn tin hỏi han. Em còn mua đồ ăn mang qua phòng cho tôi rồi để lại tờ giấy nhắn dặn tôi không được bỏ bữa. Em không xuất hiện trước mặt tôi nhiều nhưng sự quan tâm của em thì lại luôn hiện hữu quanh tôi.

Lần đó tôi ốm nặng nhất từ khi sinh ra tới giờ. Tôi nằm bẹp ở giường mà chẳng thể làm gì được. Tôi không nói với ai và thực sự cũng chẳng có ai thân thiết. Bố mẹ ở quê còn chuyện nương rẫy rồi con cái, đâu thể để bố mẹ phải bận lòng những chuyện này.

Em không thấy tôi đi học, gọi đến nhà hàng nơi tôi làm thêm thì họ báo tôi nghỉ nên em đã đánh liều tới phòng trọ của tôi. Vừa vào phòng, nhìn thấy tôi nằm bẹp trên giường, em đưa tay lên trán tôi thì bỗng giật mình.

"Trời ơi anh sốt cao quá".

Vậy là cả trận ốm đó em là người đã bên cạnh, chăm sóc tôi. Lý trí lúc này đã không còn có thể điều khiển con tim tôi. Tôi đã từng dặn lòng không được đón nhận tình cảm của em, không được khiến tình cảm của mình tăng lên nhưng giờ thì đã muộn. Tôi thích em mất rồi.

Thế là chúng tôi thành một đôi, lặng lẽ bên nhau không cần phải khoa trương cho ai biết. Em không kể và tôi cũng không hỏi về gia đình em song tôi biết một cô gái đến từ thành phố như em chắc chắn sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi khi yêu gã trai nghèo như tôi.

Chính vì vậy tôi luôn tự dặn mình phải đối xử với em thật tốt. Tôi cũng nhận được những mối luyện thi đại học nên tiền lương cũng khá hơn trước nhiều. Cũng như những người bạn trai khác, tôi gom góp tiền để dành tặng những món quà cho em song em luôn từ chối và chỉ nhận những món quà ít tiền.

Sau này yêu nhau lâu tôi mới biết được gia đình em rất có điều kiện. Chính điều này đã khiến tôi rất bối rối dù lòng mình thương em nhiều. Thế rồi được bố mẹ em tạo điều kiện, chúng tôi đã đến với nhau. Tôi còn nhớ mãi lời bố vợ dặn: "Đàn ông quan trọng là ở ý chí. Bố tin con có thể lo được cho con gái bố. Bố sẽ không nhẹ tay với ai làm con gái bố khổ đâu".

Lời động viên của bố đã khiến tôi tự tin vào mình hơn. Sau 3 năm kết hôn, công việc của tôi thực sự đổi vận. Tôi có đánh liều mở một công ty chuyên nhập các thiết bị y tế sau một thời gian dài làm việc trong lĩnh vực đó.

Tôi còn nhớ thời điểm ấy công việc của tôi trôi chảy vô cùng. Các hợp đồng mới liên tục được ký kết. Mối quan hệ của bố vợ cũng giúp tôi rất nhiều trong việc làm các thủ tục. Từ mốc ban đầu ở nhà thuê, tôi đã mua được một căn nhà nho nhỏ, một chiếc ô tô để có thể tiện đi lại và làm việc.

Vì công việc bận vô cùng nên tôi đã phải động viên vợ ở nhà chăm sóc con cái. Lũ trẻ còn quá nhỏ, bố mẹ hai bên đều bận công việc cả. Hơn nữa đâu ai có thể chăm sóc con cái bằng chính bàn tay của mẹ. Vợ tôi sau hồi suy nghĩ cũng đồng ý với lời đề nghị của chồng.

Công việc của tôi hay phải đi tăng cường mối quan hệ nên chuyện bia rượu là không tránh được. Điều này tôi không ngại vì thực sự ở quê tôi mọi người đều uống rượu rất tốt. Chỉ duy nhất một lần đi uống rượu cùng vài anh em, không hiểu sao tôi như lả đi khi mới chỉ được nửa trận. Lúc tỉnh dậy đầu tôi đau như búa bổ, nằm cạnh tôi không phải vợ mà là Lê - cô thư ký của công ty đối tác.

Dù không nhớ gì nhưng tôi phần nào hiểu những chuyện đã xảy ra trong đêm. Tôi lo lắng, sợ hãi vô cùng. Lúc vừa tỉnh dậy, Lê còn quay sang ôm tôi thắm thiết và nói rằng cô ấy đã thương thầm nhớ trộm tôi từ rất lâu rồi.

Tôi trở về nhà với một tâm trạng vô cùng có lỗi với vợ. Tôi muốn cắt đứt liên lạc với Lê nhưng phần vì công việc, phần vì cô ấy dọa sẽ cho mọi người biết chuyện nên tôi đành phải làm theo.

Lê rất sành sỏi và khéo chiều đàn ông. Chẳng hiểu sao tôi lại có thể say khướt và ngủ lại nhà em dù mới chỉ uống một cốc rượu vang. Thế rồi cái kim trong bọc làm sao có thể giấu mãi.

Hôm đó Lê vác bụng bầu tới tận gia đình tôi và nói muốn cho con mình một danh phận. Tờ giấy khám siêu âm đó đã khiến vợ tôi vô cùng sốc. Chúng tôi nhìn nhau mà chẳng nói gì. Tôi biết làm gì đây khi mình đã sai quá rồi.

Vợ tôi đã ôm hai đứa con về ngoại ngay trong đêm đó. Tôi ở lại mà lòng trống trải vô cùng. Tôi yêu vợ nhưng đứa con kia thực sự là lỗi do tôi gây ra. Dù gì tôi cũng không thể nào bắt Lê phải bỏ nó đi hay một mình chịu trách nhiệm.

Ngay sáng hôm sau, bố vợ đã tìm đến tôi. Tôi đã chuẩn bị để ăn một trận đòn nhưng không, ông nói chuyện với tôi rất bình tĩnh. Ông hỏi về ngọn ngành câu chuyện, có phải tôi đã hết yêu Trang. Tôi thật thà kể lại toàn bộ câu chuyện và khẳng định tình cảm của mình luôn dành cho vợ.

 

 Ảnh minh họa.

Ngay tối hôm đó tôi nhận được mail với đầy đủ thông tin của Lê về các mối quan hệ của cô ấy. Hóa ra bố vợ tôi nghe chuyện xong nghi ngờ nên đã thuê thám tử theo dõi. Và cái thai đó không phải của tôi mà là của chính vị sếp công ty đối tác. Tôi chỉ là kẻ Lê nhắm được để làm kẻ đổ vỏ.

Tôi lập tức chạy đến nhà vợ quỳ trước cửa mong nhận được sự tha thứ của vợ. Tôi biết mình đã sai quá nhiều, phụ sự tin tưởng của vợ rồi. Nếu không có bố vợ giúp đỡ, có lẽ giờ này tôi đã mất tất cả, chẳng có lấy cơ hội để quỳ gối mong em thứ tha.