Sổ tiết kiệm và sổ đỏ đất đai vợ cất giấu cũng không khiến tôi tức giận bằng cách nói trách móc của cô ấy
- 16:22 24-12-2018
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Tôi và vợ mới có một trận tranh cãi long trời lở đất. Vợ tôi hùng hổ bế con bỏ về ngoại rồi. Tôi tức quá, định bụng không đi đón cô ấy, có chân có tay, tự đi thì tự về được.
Vợ chồng tôi ở với nhau được 7 năm nay. Vợ tôi ít nói, làm việc gì cũng chậm chạp, cẩn thận. Nhìn bề ngoài, ai cũng nói cô ấy hiền lành, dịu dàng. Nhưng tôi thấy, vợ tôi khó nhìn thấu bên trong lắm. Cô ấy ăn nói chừng mực, cái gì cần mới nói, không thì im im cả ngày cũng được. Thành ra nhà tôi không có cảnh ồn ào, cãi nhau chí chóe như những nhà khác.
Thậm chí tôi đi nhậu về khuya, nôn mửa đầy nhà, vợ tôi cũng không trách mắng một câu. Cô ấy lặng lẽ lau dọn mọi thứ, lau người, thay quần áo cho tôi. Sáng hôm sau, thấy vợ như thế, tôi càng ân hận hơn. Có thể nói, gia đình tôi hạnh phúc cũng là nhờ vợ tôi cả.
Có thể nói, gia đình tôi hạnh phúc cũng là nhờ vợ tôi cả. (Ảnh minh hoạ) |
Bạn bè tôi tới nhà chơi, vợ tôi tiếp đón cẩn thận, chu đáo, nhiệt tình hết sức. Vì thế bạn tôi cứ nói tôi may mắn, vớ được cô vợ đáng quý thế. Vì tin tưởng vợ, hàng tháng tôi đều đưa hết tiền lương cho cô ấy. Mà lương tôi không thấp, gần 30 triệu một tháng, thêm lương cô ấy 6 triệu nữa. Thế nhưng tháng nào cô ấy cũng kêu hết tiền.
Tôi hỏi, cô ấy nói chi tiêu thứ này thứ nọ rồi đưa tôi xem cuốn sổ. Trong sổ, tôi thấy vợ gửi tiết kiệm cho con trai mỗi tháng 5 triệu đồng. Phần còn lại, số thì mua thức ăn, mua quần áo, mĩ phẩm, cho bố mẹ hai bên, hiếu hỉ, rồi tiền phục vụ ăn nhậu cho bạn bè tôi mỗi tuần. Thấy con số chi tiêu hợp lý, tôi cũng không hỏi thêm. Tôi còn cố kiếm việc về nhà làm thêm để cải thiện chi tiêu, cho vợ con cuộc sống thoải mái nhất có thể.
Ấy thế mà mới đây, trong lúc dọn nhà, tôi vô tình tìm được cuốn sổ tiết kiệm 500 triệu đồng, người đứng tên là vợ tôi nhưng thụ hưởng sau này là con trai tôi. Thôi thì dù choáng với số tiền ấy, tôi vẫn không trách vì dù sao cũng là tiền của con trai tôi.
Chúng tôi tranh cãi một hồi, vợ tôi đùng đùng giận dữ bế con về ngoại ở. (Ảnh minh họa) |
Nhưng cuốn sổ đỏ mảnh đất 80m2, đứng tên một mình vợ tôi mới khiến tôi giận dữ. Theo như ngày tháng làm sổ đỏ thì vợ tôi một mình mua đất được 3 năm nay rồi. Thế mà tôi không hề hay biết gì, cô ấy cũng chưa từng hé răng nửa lời với tôi. Hơn nửa, có lẽ tiền lương cô ấy không phải 6 triệu như cô ấy nói mà phải hơn nhiều. Vì nếu chỉ dựa vào tiền lương của tôi, cô ấy không thể nào vừa dành dụm vừa mua được mảnh đất.
Tôi đợi vợ về, vứt cuốn sổ tiết kiệm và sổ đỏ xuống bàn hỏi. Cô ấy nói đó là của con. Tôi gằn giọng hỏi của con, tại sao không cho tôi đứng tên sổ đỏ mảnh đất kia. Cô ấy nổi giận, mắng tôi suốt ngày ham chơi, bạn bè, cô ấy dành dụm, không dám ăn mặc chỉ vì tương lai của con. Tôi đứng tên sổ đỏ thì nếu ly hôn, cô ấy phải chia đất cho tôi, thế làm sao để dành cho con được?
Tôi điên người lên. Hóa ra vợ tôi còn nghĩ đến cả chuyện ly hôn nữa cơ đấy? Chúng tôi tranh cãi một hồi, vợ tôi đùng đùng giận dữ bế con về ngoại ở. Tôi giận quá. Tôi không phải cần gì mảnh đất nhưng tôi cần sự thật thà của vợ. Cô ấy làm tôi mất hết lòng tin rồi. Tôi sai hay cô ấy sai đây? Vợ tôi cứ phải lập quỹ đen quỹ đỏ rồi nói rằng dành cho con à? Chẳng lẽ tôi không nghĩ tới con?