Bỏ người yêu chạy theo tình già đáng tuổi mẹ, 3 năm sau tôi ôm hận khi nhìn thấy em
- 08:12 08-11-2018
- In ra
- Đóng cửa sổ này
“Khi anh có mọi thứ, anh sẽ quay lại tìm và yêu em 1 lần nữa” - câu này là tôi từng nói với em, người con gái tôi yêu hơn 3 năm trời. Câu nói nghe có vẻ ngôn tình nhưng thực chất là 1 lời phủi bỏ trách nhiệm vì tôi của 3 năm về trước chẳng phải là tôi, mà là một thằng hèn đúng nghĩa.
Tôi và em yêu nhau từ ngày còn sinh viên, những ngày khó khăn nhất của tôi có em bên cạnh. Em lo lắng cho tôi mọi thứ, đôi khi những ngày hết tiền em chẳng ngại vét ví đưa cho tôi từng đồng tiền lẻ.
Khi người ta nghèo khó người ta trân trọng nhau, khi có mọi thứ trong tay sẽ nơi lỏng trái tim mà tìm cho mình 1 bến bờ mới. Tôi là một người như thế!
Tôi chia tay em phũ phàng để giờ người đau khổ là tôi. Ảnh minh họa. |
Chúng tôi ra trường, tôi mau chóng có cho mình 1 công việc ổn định, lương không cao nhưng ở đây tôi học hỏi được nhiều thứ. Nhà nghèo, không có cơ, không có tiền, 2 đứa em còn đang học… tôi dù cố gắng thế nào cũng không cân bằng nổi giữa tình yêu, công việc, tương lai và tiền bạc.
Lúc đó, nếu tôi muốn phát triển phải chấp nhận 1-2 năm làm việc chỉ đủ sống, không có tiền gửi về, nhưng gia đình tôi lại chẳng thể chờ tôi 1-2 năm nữa, trước mắt, các em tôi cần đi học, mẹ tôi cần tiền thuốc thang, bố tôi đã già không thể đi làm xa nuôi 2 em…
Đứng trước tương lai, tôi chọn cách vứt bỏ đi gánh nặng dễ vứt nhất - chính là em, người đã hi sinh đời con gái cho tôi.
Em khóc, em khóc nhiều lắm, em cầu xin tôi, em tự tử vì tôi, em lụy tới mức bạn bè em ai cũng nói tôi ác, bạn bè tôi cũng chửi tôi là thằng chẳng ra gì. Em không biết ngày tôi chia tay em cũng là ngày tôi nhận lời yêu chị sếp của công ty đối tác -1 người phụ nữ 50 tuổi, 2 đời chồng.
Từ 1 đứa ăn hôm nay còn lo mai sẽ đói, tôi trở thành “thiếu gia” giàu có, tiền tiêu không phải nghĩ khi cặp người tình lớn tuổi. Nói tế nhị thì là “tình già” nói thẳng ra tôi là trai bao. Tôi đổi tình lấy tiền, đổi nhân cách lấy tương lai. Vì bố mẹ, các em và vì cả tôi, tôi chấp nhận.
Công việc của tôi dần khởi sắc, tôi bắt đầu có lương cao hơn khi được sếp tổng để mắt. Con đường thăng tiến vì thế cũng nhanh hơn hẳn, từ 1 vị trí nhân viên quèn, tôi lên trưởng nhóm, rồi trưởng phòng chỉ sau hơn 2 năm làm việc.
Lúc này, tôi đá người tình già lúc trước, tôi muốn trở lại tìm em. Tôi chưa từng 1 ngày hết yêu em, tôi thậm chí ngày nào cũng lục lọi facebook, ngắm hình ảnh em, có những ngày nhớ quá, tôi tới trước cổng nhìn vào nhà em hàng giờ… Thế nhưng, tôi sai rồi, con gái cũng là con người, em có yêu tôi tới mấy cũng chẳng thể chờ 1 kẻ phụ bạc là tôi.
Rồi em cưới, tôi mừng cho em, nghe nói, anh ta là 1 người giàu có, là chủ 1 doanh nghiệp lớn. Tôi cũng nghe nói em quyết định cưới vội vàng, 2 tháng làm quen 1 tháng yêu em đã làm dâu nhà họ. Tôi cũng nghe nói, em làm thế là vì còn yêu tôi.
Ngày em cưới, tôi theo bạn bè đến, muốn nhìn em lần cuối, cũng là để chúc mừng em. Vừa nhìn thấy tôi, em lặng người không nói thành tiếng. Tôi tính tiến lại chào em, thì từ phía sau, sếp tổng của tôi tiến lại gần, ông ta cười nói hỏi tôi sao lại ở đây, nghe tôi nói tôi đến đám cưới bạn ông tưởng tôi là bạn chú rể liền tay bắt mặt mừng giới thiệu ông là bố cô dâu.
Vậy ra ông bà bố em? Đây chính là người em nói làm thầu công trình xây dựng, quanh năm đi công tác, không bao giờ ăn cơm ở nhà. Đúng là bố em thầu, nhưng là chủ của 1 công ty xây dựng lớn, bố em không ăn cơm ở nhà vì bận tiếp khách, đối tác chứ không phải vì tay trái nắm cát, tay phải cầm xi măng như bố tôi.
Thay vì người sốc là em, giờ tới lượt tôi câm họng. Nhìn em trong bộ váy cưới thật đẹp, bộ váy tôi đã từng hi vọng có thể mua cho em, từng tưởng tượng sẽ như trong phim đứng ngoài chờ em thử váy…
Lễ cưới cử hành, tôi lặng lẽ chốn ra 1 góc lau nước mắt, tôi không hiểu vì sao nhưng tôi nghe tim mình như vỡ nát. Nếu ngày đó tôi kiên trì hơn 1 chút cùng em cố gắng, có lẽ ngày hôm nay người cùng em vào lễ đường đã là tôi, người sau này sống hạnh phúc cùng em cũng sẽ là tôi.