Nghệ An 24h

http://nghean24h.vn


Tâm sự day dứt của nữ phạm nhân lây căn bệnh thế kỷ từ người chồng tử tù

Chồng trong buồng tử tù hơn chục năm nay còn Ngà khoác án chung thân nhưng với người mang căn bệnh thế kỷ giai đoạn cuối như chị ta cũng chẳng khác nào khoác án tử. Những ngày cầm cự với bệnh tật, Ngà chỉ mong cuộc sống được kéo dài thêm tí chút để con cái “thấy bóng mẹ”.

Trả giá đắt vì tham tiền

Tình cờ gặp nữ phạm nhân Nguyễn Thị Ngà, SN 1972, ở Chi Ly, TP Bắc Giang tại bệnh xá trại giam Ngọc Lý, khi chị ta lên lấy thuốc uống, chúng tôi đâu biết rằng ẩn sau gương mặt bình thản ấy là những giằng xé nội tâm của một người mẹ mà cuộc sống chỉ tính bằng ngày. Ngà là phạm nhân trả án chung thân về tội mua bán ma túy. Nhưng xót xa hơn cả là Nga lây căn bệnh thế kỷ từ chồng.

Là con út trong một gia đình nghèo đông con nên Ngà chỉ học đến lớp 8 là bỏ ngang. Do có nhan sắc nên chị ta được nhiều người đàn ông tán tỉnh. Ngà khước từ mọi lời cầu hôn để rồi nên duyên với một người đàn ông chẳng có công ăn việc làm gì ở gần nhà. Không những thế, người này còn nghiện ngập và kết quả là sau khi Ngà sinh 2 đứa con thì anh chồng khoác áo phạm nhân.

Mới xấp xỉ tuổi ba mươi, chồng lại án dài nên Ngà đã quyết định tìm người đàn ông khác để nương tựa. Và người chồng đang trong buồng biệt giam bây giờ chính là người mà khi đó Ngà đã lựa chọn. Hỏi Ngà tại sao lại bỏ một người chồng tù tội để lấy một người đàn ông nghiện khác, chị ta chỉ cười trừ. “Số tôi nó thế rồi cán bộ ạ. Trăm đường né cuối cùng vẫn không tránh khỏi số”, Ngà bộc bạch.

Năm 2003, Ngà có thêm một đứa con nữa nhưng đúng thời điểm đang nuôi con nhỏ thì chồng chị ta bị bắt. Với số lượng ma túy lớn mà cơ quan chức năng điều tra làm rõ, chồng Ngà bị kết án tử hình còn Ngà vì đang nuôi con dưới 36 tháng tuổi nên thoát án tử hình. Khoác án chung thân, Ngà về trại giam Ngọc Lý cải tạo. Chính trong thời điểm này, chị ta mới biết mình mắc căn bệnh thế kỷ mà người khiến chị ta lây nhiễm, không ai khác chính là anh chồng thứ hai. “Tôi bị nhiễm HIV giai đoạn cuối từ chồng. Giờ sức khỏe ngày càng giảm sút, hạch mọc khắp người, đau đớn không ăn không ngủ được. Tuy nhiên do vẫn đi lại được nên tôi không phải nằm bệnh xá mà chỉ hàng ngày lên đây lấy thuốc uống, đến giờ thì mới về buồng giam ”, Ngà tâm sự.

 Phạm nhân Nguyễn Thị Ngà trong trại giam Ngọc Lý.

Chống chọi với bệnh tật

Theo bản án, đầu tháng 3-2004, Nguyễn Văn Vinh bị CA Bắc Giang bắt giam về tội mua bán ma túy. Vinh khai từ tháng 10-2003 đến lúc bị bắt, anh ta nhiều lần lên Mộc Châu (Sơn La) mua ma túy của một đối tượng tên Pùa A Chứ mang về Bắc Giang tiêu thụ. Với hành vi này, Vinh bị kết án tử hình. Sau 2 lần kháng cáo xin giảm nhẹ vẫn bị xử y án sơ thẩm, Vinh đã gửi đơn lên Ban giám thị trại giam, đề nghị được gặp cơ quan điều tra để khai báo lại. Và từ những lời khai của Vinh, những tên đồng bọn trong đó có vợ anh ta là Nguyễn Thị Ngà bị bắt giữ. Ngà bị kết án buôn bán 20 bánh ma túy, nhưng do thời điểm đó đang mang thai nên thoát án tử. Bị kết án chung thân, Ngà về trại giam Ngọc Lý cải tạo.

Hỏi Ngà đã có cảm giác thế nào khi biết chính Vinh khiến Ngà bị bắt, chị ta cười nhẹ: “Pháp luật khoan hồng không khép tôi vào tội chết nhưng án tử hình thì chồng tôi đã tặng tôi lâu rồi. Còn cảm giác nào đau bằng khi biết mình mang căn bệnh thế kỷ hả chị.”

Ngà bảo đứa con trai duy nhất của chị ta bị bắt về tội cướp tài sản, giờ đang cải tạo ở trại giam số 6. Con gái lớn đã yên phận gia đình. Riêng cô con gái nhỏ với người chồng sau thì hiện đang ở với ông bà nội. Hỏi Ngà cảm giác thế nào khi biết con trai đi tù, chị ta lén đưa tay lên chấm đuôi mắt. Ngà bảo khi biết con bị bắt, Ngà không sao chợp mắt được. Những cảm giác ân hận, day dứt và nuối tiếc cứ thi nhau ùa về, đan xen, giằng xé trong lòng.

Những khi ấy, Ngà lại tự trách mình đã không chịu cam phận để nuôi dạy con nên người. Nhưng rồi Ngà lại biện bạch rằng vì cũng muốn tìm cho chúng một người bố đàng hoàng mà không ngờ vướng phải người chồng tội lỗi bây giờ. “Tôi cũng khát khao có một gia đình hạnh phúc lắm chứ. Tôi cũng muốn con cái có bố mẹ đủ đầy, được ăn học đàng hoàng như bao đứa trẻ khác. Tiếc là tôi lại chọn nhầm”, Ngà bộc bạch.

Chị ta nói như phân bua và tự an ủi bản thân: “Việc của tôi bây giờ là hàng ngày phải uống thuốc đều đặn để kéo dài sự sống được ngày nào hay ngày đó. Dù lúc này tôi chẳng giúp gì được cho các con về mặt vật chất nhưng chí ít cũng là chỗ cho chúng nó dựa về mặt tinh thần”, Ngà kể.

Những con vi rút HIV giai đoạn cuối đang tàn phá chút sức tàn của Ngà. Chúng kéo từng đám hạch nổi khắp cơ thể, khiến cho Ngà từng cử chỉ lại thêm đau đớn. Thế nhưng nét mặt cô vẫn tỏ ra bình thản. Ngà bảo ngày đầu biết mình lây nhiễm, Ngà cảm giác có thể phát điên lên nhưng rồi thời gian cứ từng ngày từng ngày làm nỗi đau dịu đi và lắng xuống. Ngà không nghĩ cho bản thân nữa mà chỉ đau đáu nỗi niềm với ba đứa con.

Chị ta bảo tuy mang trong mình mầm bệnh chết người và sự sống có thể được tính bằng ngày nhưng Ngà vẫn phải cố gắng. “ Từ nhiều tháng nay, tôi không phải đi lao động nữa mà hầu như ngày nào cũng có mặt ở bệnh xá, nhận thuốc uống và nghỉ ngơi, đến tối mới quay lại buồng giam. Mọi chuyện xảy ra có nuối tiếc, ân hận cũng không thể làm gì được nữa rồi. Tôi chỉ mong sao trước khi tôi rời bỏ thế giới này, chồng tôi cũng trả án xong chứ bây giờ anh ấy vẫn còn sống, thấy bảo ốm yếu lắm rồi”, Ngà nói với đôi mắt đỏ hoe.