Chồng đi làm về khuya và cái kết bất ngờ vào đêm giáng sinh
- 09:06 25-12-2017
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Cũng giống như mọi ngày, sáng nào anh cũng cùng vợ đến chỗ làm rồi mới quay về công ty vì chỗ làm của hai người khá gần nhau. Hôm nay lại là một ngày đặc biệt đối với vợ anh, là ngày chị tròn 27 tuổi nhưng càng đặc biệt hơn khi rơi vào đúng ngày giáng sinh (24.12), nên năm nào hai vợ chồng cũng đón giáng sinh và ăn mừng sinh nhật của chị.
Chồng chị hiện là phó giám đốc của một công ty bất động sản tại Sài Gòn, công việc của anh khá bận rộn, thường xuyên có nhiều cuộc họp, gặp đối tác ngoài giờ. Tuy nhiên dù bận rộn đến mấy, anh cũng dành thời gian cho vợ, nhất là vào những dịp đặc biệt thế này. Dạo gần đây, anh cũng thường về khá tối nhưng trễ nhất cũng chỉ đến 8h nhưng riêng hôm nay chị ngồi đợi đến tận 9 giờ hơn nhưng vẫn không thấy anh về. Trong đầu chị lúc này vẫn nghĩ rằng anh bận họp như mọi khi nên về muộn cũng là chuyện khá bình thường.
Sáng nay, ở công ty chị vẫn còn vui vẻ, phấn khởi với các đồng nghiệp, chị cảm thấy hạnh phúc lâng lâng vì nghĩ rằng tối nay về nhà sẽ có chồng đợi sẵn ở nhà, cả hai sẽ cùng nhau ăn mừng giáng sinh và đón sinh nhật lần thứ 27 của chị.
Chị là người vợ rất hiểu chuyện, không quá để tâm vì những chuyện này mà giận chồng, chị chỉ biết chồng yêu thương và luôn nghĩ về mình là cũng đủ hạnh phúc rồi. Chị luôn ủng hộ việc chồng lo cho sự nghiệp. Dù nghĩ vậy nhưng trong chị vẫn không sao giấu được cái nét mặt thiếu hẳn sức sống. Đối diện với căn phòng không có chồng ở bên, chị mới cảm nhận rõ sự cô đơn hiện hữu. Chị nhớ về khoảng thời gian hai người yêu nhau.
Chị đợi chồng đến hơn 8h mà vẫn chưa thấy về - Ảnh Internet |
Trước đây, chị và anh quen nhau từ thời sinh viên, chồng chị là người anh cùng khoa, trên chị 2 khóa. Cả hai quen nhau trong lần sinh hoạt ở câu lạc bộ của khoa. Hai người bắt đầu yêu nhau khi chị là sinh viên năm hai, trải qua hai năm gắn bó, chị có đưa ra lời hứa cùng anh: “Chúng mình sẽ về cùng một nhà sau khi em học xong bằng Thạc sĩ”. Anh đồng ý chờ đợi và ủng hộ quyết định của chị.
Anh và chị kết thúc 4 năm yêu nhau bằng một cái đám cưới đẹp như trong cổ tích cùng sự chúc phúc của tất cả mọi người. Hai vợ chồng dọn về cùng nhà cũng đã hơn hai năm, vì chị muốn ổn định sự nghiệp nên chồng ủng hộ quyết định có con muộn của vợ nên hiện tại cả hai vẫn chưa có em bé. Trong hơn hai năm qua, cách mà anh chị yêu thương nhau luôn khiến mọi người phải thầm ngưỡng mộ.
Nhưng hôm nay, đúng ngày sinh nhật chị, chị đã khóc vì hạnh phúc nhớ lại chuyện của hai vợ chồng nhưng một phần cũng buồn tủi vì nghĩ thời gian sẽ dần làm anh và chị xa cách hơn, bằng chứng là vì anh bận việc nên cũng chẳng quan tâm đến sinh nhật của chị.
Đến hơn 10 giờ đêm, chị nghe tiếng gõ cửa, chị biết chồng về nên vội chạy ra mở cửa, lòng chị thầm vui mừng vì nghĩ anh sẽ tặng cho mình một bó hoa thật to để thay cho lời xin lỗi chúc mừng sinh nhật muộn. Nhưng chị lại bị hụt hẫng khi thấy chồng trở về nhà chẳng có mang hoa như chị đã nghĩ. Chồng bảo chị thay đồ nhanh để anh chở đến nơi này. Chị thoạt nghĩ chồng mình chắc đang rủ mình đi ăn. Thật lòng lúc đó chị đã chẳng còn muốn nghĩ đến chuyện tổ chức sinh nhật hay mừng giáng sinh nhưng vì thấy chồng nan nỉ nên chị cũng đành thuận theo.
Sau khi trở về nhà, anh giục chị thay đồ để anh chở đi - Ảnh Internet |
Lúc đó đã 11 giờ đêm, trên đường đi đều ngang qua rất nhiều nhà hàng, quán ăn nhưng chị không hiểu sao anh không ghé, chị cũng chẳng biết anh sẽ chọn quán nào nữa. Cho đến khi, anh dừng xe trước cửa nhà mẹ chồng, chị bước xuống xe và cùng anh vào nhà mới rõ mọi chuyện.
Chị nhìn thấy một không gian phòng khách ngập tràn hoa hồng, nến, bánh kém và cây thông noel to cạnh cạnh cầu thang. Chị không thể giấu nỗi niềm xúc động khi bài hát mừng sinh nhật vang lên, mẹ của chị và gia đình chồng đều có mặt đủ đầy vào tối nay. Chị chạy đến ôm lấy mẹ mình đầu tiên sau gần bốn tháng chưa về nhà. Được mẹ kể, chị mới biết hôm nay anh nghỉ làm để về quê đón mẹ lên và cùng nhau trang trí một buổi tiệc sinh nhật bất ngờ này.
Chị quay sang nhìn chồng với ánh mắt rạng rỡ hạnh phúc nhưng không thể ngăn được những giọt nước mắt của mình. Chị thầm nghĩ cảm ơn anh đã xuất hiện trong cuộc đời chị, cảm ơn anh luôn là chỗ dựa bình yên nhất cho mình, cảm ơn anh đã thương yêu gia đình chị, thương yêu chị như cách mà anh thương yêu chính gia đình của anh.
Có lẽ đây là lần sinh nhật đáng nhớ nhất trong 27 năm qua của chị. Trên đoạn đường về nhà, chị ôm thật chật anh và thỏ thẻ bên tay anh rằng: “Em xin lỗi vì đã nghĩ vì anh không đúng, em xin lỗi vì đã cho rằng anh chẳng còn quan tâm em như khoảng thời gian mình đã yêu nhau. Em biết người đàn ông mà em chọn rất xứng đáng để em trao trọn cả đợi này. Cảm ơn anh vì tất cả”.