Nghệ An 24h

http://nghean24h.vn


Bí mật đêm cuối trước ngày nộp đơn ly hôn khiến 1 tháng sau vợ chồng quyết rút đơn để đoàn tụ

Nộp đơn ly hôn ra tòa, còn chưa nhận được giấy gọi thì nàng giật mình nhận ra, tháng này chu kì của nàng chưa đến...

Nàng và anh quyết định ly hôn. Chẳng vì lí do gì to tát như ngoại tình, vũ phu, say xỉn gì đó. Nếu phải xét đến cùng thì nàng chỉ có thể nói, nàng và anh không hợp. Cuộc sống chung trăm nghìn vấn đề từ nhỏ tới lớn, mà nàng và anh ai cũng có cái tôi to đùng, chẳng người nào muốn nhường nhịn.

Đôi khi chỉ vì mâu thuẫn rất nhỏ, nhưng chính thái độ không muốn hợp tác của mỗi người khiến chuyện ngày càng xé lớn. Cãi vã và tranh chấp khiến cuộc sống hôn nhân ngột ngạt, tình cảm cũng rạn nứt, vơi cạn dần. Mới kết hôn 2 năm, chưa có con đã thế này, không biết lúc sinh con xong sẽ ra sao. Cuối cùng, sau một trận cãi nhau nảy lửa, nàng và anh quyết định đi đến ly hôn để giải thoát cho nhau khi còn chưa có quá nhiều ràng buộc.

Hôm trước còn phẫn nộ bừng bừng, cãi nhau hăng tiết vịt lắm, song khi đã hạ quyết định cùng ký vào đơn, trong lòng mỗi người lại thấy bình lặng lạ thường. Có lẽ, cả hai đều biết, một khi lá đơn ấy được nộp lên tòa, thì 2 người sẽ chẳng còn là vợ chồng, những ngày tháng sống cùng nhau cũng chấm dứt, muốn cãi nhau nữa mà chẳng được. Vì thế, nàng và anh bỗng nhìn nhau thuận mắt hơn, tạm quên hết giận hờn, oán trách, hy vọng sau khi chia tay có thể giữ ấn tượng tốt đẹp về nhau.

Đêm cuối trước ngày nộp đơn, nàng nấu một bàn toàn món anh thích, 2 người nâng ly uống cạn chén rượu chia tay. Có hơi men trong người, lại đứng trước thời khắc đôi người chia đôi ngả, anh và nàng đều cảm khái cho chuyện 2 người từ lúc yêu nhau, khi kết hôn để rồi đi đến bước đường này.

 Ảnh minh họa

Đến tận lúc đi ngủ, 2 người vẫn nằm chung 1 giường, nàng còn không ngớt kể lể lại những kỉ niệm lúc xưa khi yêu nhau tươi đẹp, đáng yêu cỡ nào. Anh nghe nàng hồi tưởng mà trong lòng cũng xao xuyến. Thấy nàng rơm rớm nước mắt, anh mềm lòng ôm nàng vào lòng. Nàng áp môi lại hôn anh, thế là 2 người quyết định “yêu” lần cuối. Tuy lúc này ai cũng yếu lòng, nhưng không ai nhắc đến chuyện xé đơn, bởi anh và nàng đều hiểu, nếu không ai chịu đổi khác, thì dù có quay lại tình trạng như trước vẫn tiếp diễn mà thôi.

Sáng hôm sau, nàng mang đơn ly hôn đi nộp, đồng thời xách hành lý về nhà mẹ đẻ, chờ ngày tòa gọi. Trong thời gian ly thân chờ ly hôn, nàng cũng nghĩ nhiều đến anh và cuộc hôn nhân thất bại của mình. Nhưng sau cùng chỉ đành thở dài, hiện tại 2 người đang ở trong cái cảnh tình chưa hết hẳn, nhưng cũng chả có động lực nào to lớn có thể kéo 2 người về lại bên nhau.

Nàng và anh không gấp gáp gì nên cứ tà tà đợi tòa gọi, không nhờ người tác động. Vì thế, khi còn chưa nhận được giấy gọi của tòa thì nàng giật mình nhận ra, tháng này chu kì của nàng còn chưa đến. Nàng nhớ đến cái đêm cuối vợ chồng bên nhau đã không dùng biện pháp tránh thai. Khi còn sống chung, vì kế hoạch chưa vội sinh con, anh và nàng luôn áp dụng biện pháp an toàn. Song đêm đấy vì đầu óc không tỉnh táo nên nàng quên béng mất luôn, mà anh cũng chẳng nhớ ra.

Nàng ra hiệu thuốc mua que thử thai về kiểm tra, kết quả hiện rõ 2 vạch đỏ chói. Nàng ngẩn người nhìn chiếc que thử thai cả nửa tiếng, không biết trong lòng mình là cảm giác gì. Vui cũng chưa hẳn, mà buồn lại càng không. Đứa bé đến với anh và nàng lúc này, nói không đúng lúc cũng chẳng phải, mà đúng lúc thì có phần khiên cưỡng.

 Ảnh minh họa

Nàng suy nghĩ mãi, cuối cùng gọi anh ra thông báo cho anh biết. Anh cũng hệt nàng, ngồi thừ rõ lâu, cuối cùng mới hỏi: “Em muốn thế nào?”. Nghe anh hỏi, nàng có chút vui vui, ít ra anh không đề nghị nàng bỏ đứa bé. “Em… cũng không biết nữa…”, thực ra trong lòng nàng xác định sẽ giữ con, dù anh muốn hay không, nhưng vẫn giả đò để nhường cho anh quyền chủ động.

Anh im lặng một hồi rồi mỉm cười như đã hạ quyết định: “Mình rút đơn nhé. Anh không muốn bỏ con, mà con sinh ra thì nên có cả bố cả mẹ mới tốt”. Nàng cười gật đầu: “Vâng. Em nghe anh”. Nàng “giả nai” thế thôi, chứ nếu anh không muốn, nàng cũng phải bắt anh rút đơn mới xong, dễ gì nàng để con nàng không có bố, mà anh chỉ phải cái khắc khẩu với nàng chứ suy cho cùng anh vẫn là người tốt.

Dường như khi mang trong mình một sinh linh bé nhỏ, tính cách của người phụ nữ bỗng chốc thay đổi đi nhiều. Nàng lập tức chủ động nhận sai với anh, rằng khi trước nàng hiếu thắng, lại bướng bỉnh, ngang ngạnh, bao phen làm anh đau đầu. Anh nghe thế thì kinh ngạc quá đỗi, sau đó là mừng rỡ khôn nguôi, cũng tự giác nhận phần lỗi của mình. Sống với nhau 2 năm, trăm nghìn lần tranh cãi nhỏ to, nàng với anh chưa lần nào làm hòa nhanh thế này. Có lẽ khi nếm thử cảm giác mất nhau, người ta mới càng biết quý trọng người bên cạnh. Và khi có một đứa trẻ chung để yêu thương, người ta cũng tự động thu bớt cái tôi cao ngạo của mình lại.

Anh vuốt ve bụng nàng, thì thầm: “Anh vui lắm”. Nàng cũng mỉm cười hạnh phúc, khẽ nhủ trong lòng: “Con yêu, con đến đúng lúc vô cùng”.