Chuyện tình với thằng bạn thân và đêm tân hôn cười ra nước mắt
- 20:24 03-07-2017
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Ngay khi cưới và về nhà thằng bạn thân ở, tôi vẫn không dám tin mình với nó đã trở thành vợ chồng. Chuyện tình của chúng tôi kể ra có khi phải cười chảy nước mắt.
Tôi và nó vốn là bạn thân từ nhỏ, nhà ở cạnh nhau. Ngay từ bé chúng tôi đã dính nhau như sam, nó đi đâu, làm gì tôi cũng lẽo đẽo đi theo. Mà đúng ra là nó gọi tôi đi, không có tôi nó không thể chơi được vì không có đứa trông đồ cho.
Nhà chúng tôi gần nhau nên từ lúc bé tý đến khi lên đại học, không giờ nào phút nào là chúng tôi rời nhau, cùng đi học cùng đi chơi và thậm chí còn cùng tắm chung khi còn bé. Bố mẹ chúng ta cũng như bạn bè thường bảo sau này chúng tôi sẽ lấy nhau cho xem.
Mãi cũng ngày tôi và nó lên đại học, chúng tôi học cùng thành phố chỉ trọ cách nhau xa. 4 năm đại học tôi luôn bên nó đến mức mà bản thân không rõ tôi có cảm xúc với nó hay không. Cũng vì dính nhau như sam mà trong những năm học đại học tôi và nó đều chẳng có người yêu.
Một ngày, nó bảo là đang thích một cô gái, tối đó tôi buồn não cả lòng, tự nhiên thấy bản thân khó ở. Lúc này tôi mới hay mình đã giành tình cảm cho thằng bạn thân.Từ hôm nó bảo thích cô gái nào đó, tôi chỉ lủi thủi một mình, không có nó gọi đi chơi cùng. Nó bỗng mất tích một cách kỳ lạ, chả xuống phòng trọ ý ới tôi như trước.
Đến ngày tôi tốt nghiệp, nó bất ngờ mang bó hoa to đến và tỏ tình. Tôi đã đánh cho nó một cái vào lưng và nghi ngờ nó bị cô gái kia đá nên mang quay sang tỏ tình cùng tôi. Thế nhưng sự thật là nó bảo nó thích tôi, người nó yêu là tôi.
Kể từ hôm đó chúng tôi chính thức yêu nhau. Vì là bạn thân đã lâu nên chuyện tình của chúng tôi hài hước hơn những cặp đôi khác. Tôi chỉ đồng ý cho nó hôn, ôm một hai lần còn chuyện đi quá giới hạn tôi cấm tuyệt. Cũng vì thế mà nó hứa sẽ hành tôi ra ngô, ra khoai sau khi cưới.
Sau hai năm ra trường, tôi và nó chính thức về chung một nhà. Sau một ngày mệt mỏi vì chúc rượu, mời quan khách, tôi mệt mỏi lê người lên phòng. Đêm tân hôn, tôi lo lắng không biết sẽ xảy ra chuyện gì vì tôi và nó vốn không có kinh nghiệm.
Vì quá lo lắng tôi lấy cứ đến ngày để bảo nó trì hoãn chuyện tân hôn thế nhưng nó là bạn thân của tôi, có chuyện gì mà nó không biết.
Chúng tôi vật lộn trêu đùa nhau đến 1 giờ sáng vẫn chưa thể hoàn thành đêm tân hôn, cứ hễ nó đụng vào người là tôi đá ngay nó ra khỏi giường. Thậm chí, sau khi không thành công nó còn rủ tôi xem phim đen cho hết giờ. Sáng dậy, vừa tỉnh đã thấy nó ngủ ngon lành dưới chân mình, tôi bật cười. Cuối cùng tân hôn của mình cũng không thành khi xem phim xong hai đứa lăn ra ngủ.
Phải một tuần sau đó, tôi và nó mới chính thức có tân hôn. Cuộc sống của chúng tôi vẫn vậy, tôi và nó vẫn bám nhau như ngày còn là bạn bè. Mỗi lần nhớ lại đêm tân hôn, tôi và nó đều không khỏi bật cười.
Nhà chúng tôi gần nhau nên từ lúc bé tý đến khi lên đại học, không giờ nào phút nào là chúng tôi rời nhau, cùng đi học cùng đi chơi và thậm chí còn cùng tắm chung khi còn bé. Bố mẹ chúng ta cũng như bạn bè thường bảo sau này chúng tôi sẽ lấy nhau cho xem.
Mãi cũng ngày tôi và nó lên đại học, chúng tôi học cùng thành phố chỉ trọ cách nhau xa. 4 năm đại học tôi luôn bên nó đến mức mà bản thân không rõ tôi có cảm xúc với nó hay không. Cũng vì dính nhau như sam mà trong những năm học đại học tôi và nó đều chẳng có người yêu.
Một ngày, nó bảo là đang thích một cô gái, tối đó tôi buồn não cả lòng, tự nhiên thấy bản thân khó ở. Lúc này tôi mới hay mình đã giành tình cảm cho thằng bạn thân.Từ hôm nó bảo thích cô gái nào đó, tôi chỉ lủi thủi một mình, không có nó gọi đi chơi cùng. Nó bỗng mất tích một cách kỳ lạ, chả xuống phòng trọ ý ới tôi như trước.
Đến ngày tôi tốt nghiệp, nó bất ngờ mang bó hoa to đến và tỏ tình. Tôi đã đánh cho nó một cái vào lưng và nghi ngờ nó bị cô gái kia đá nên mang quay sang tỏ tình cùng tôi. Thế nhưng sự thật là nó bảo nó thích tôi, người nó yêu là tôi.
Kể từ hôm đó chúng tôi chính thức yêu nhau. Vì là bạn thân đã lâu nên chuyện tình của chúng tôi hài hước hơn những cặp đôi khác. Tôi chỉ đồng ý cho nó hôn, ôm một hai lần còn chuyện đi quá giới hạn tôi cấm tuyệt. Cũng vì thế mà nó hứa sẽ hành tôi ra ngô, ra khoai sau khi cưới.
Ảnh minh họa
Sau hai năm ra trường, tôi và nó chính thức về chung một nhà. Sau một ngày mệt mỏi vì chúc rượu, mời quan khách, tôi mệt mỏi lê người lên phòng. Đêm tân hôn, tôi lo lắng không biết sẽ xảy ra chuyện gì vì tôi và nó vốn không có kinh nghiệm.
Vì quá lo lắng tôi lấy cứ đến ngày để bảo nó trì hoãn chuyện tân hôn thế nhưng nó là bạn thân của tôi, có chuyện gì mà nó không biết.
Chúng tôi vật lộn trêu đùa nhau đến 1 giờ sáng vẫn chưa thể hoàn thành đêm tân hôn, cứ hễ nó đụng vào người là tôi đá ngay nó ra khỏi giường. Thậm chí, sau khi không thành công nó còn rủ tôi xem phim đen cho hết giờ. Sáng dậy, vừa tỉnh đã thấy nó ngủ ngon lành dưới chân mình, tôi bật cười. Cuối cùng tân hôn của mình cũng không thành khi xem phim xong hai đứa lăn ra ngủ.
Phải một tuần sau đó, tôi và nó mới chính thức có tân hôn. Cuộc sống của chúng tôi vẫn vậy, tôi và nó vẫn bám nhau như ngày còn là bạn bè. Mỗi lần nhớ lại đêm tân hôn, tôi và nó đều không khỏi bật cười.
Tác giả bài viết: THÚY QUỲNH
Nguồn tin: