Phát hoảng với mâm cơm vỏn vẹn đĩa đậu luộc, tô canh xương và bát nước mắm mẹ bạn trai thết đãi ngày ra mắt
- 14:47 20-03-2017
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Nhìn cách ăn mặc của mẹ bạn trai, cô không nghĩ bác là người tiết kiệm. Vậy tại sao mâm cơm đãi bạn gái của con trai về ra mắt lại "giản dị" đến mức này?
Ví sắp về ra mắt nhà bạn trai nên Vy hồi hộp vô cùng. Yêu nhau 6 tháng, đây là lần đầu tiên cô về ra mắt bố mẹ anh. Khải kể rằng đã nói sơ qua với mẹ chuyện yêu đương của 2 người. Mẹ không tỏ thái độ phản đối gì, vì thế Vy mới yên tâm phần nào.
Cuối tuần, đúng ngày hẹn, Vy tay xách quà đã chuẩn bị kĩ lưỡng, ăn mặc và trang điểm nhã nhặn tới nhà Khải. Bố anh đi công tác đột xuất, chỉ còn mẹ anh ở nhà, điều này cô đã biết trước. Mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ, duy chỉ có thái độ của mẹ bạn trai không thật niềm nở cũng không quá lạnh nhạt khiến Vy trong lòng lại thấy lo lo.
Tới giờ nấu cơm, mẹ Khải đứng lên đi vào bếp, Vy vội chạy theo nhưng bị bác ngăn ở ngoài: “Bác chuẩn bị xong hết rồi, không có gì phải làm đâu, cháu cứ ở ngoài này chơi với Khải, bác đi cắm nồi cơm thôi”. Vy nghe thế cũng không nài thêm, nhưng lúc sau cô có vào bếp thì không thấy mẹ Khải đâu thật. Có lẽ đúng như bác ấy nói, bác ấy đã chuẩn bị từ sớm rồi. Lúc này Vy lại thầm thở phào, không phải vì cô không phải vất vả nấu nướng, mà mẹ anh là người rất chu đáo, hiếu khách.
Khải dẫn Vy ra vườn thăm quan được một lúc thì mẹ anh gọi 2 người vào ăn cơm. Vy nhanh chân chạy vào giúp bác gái dọn mâm. Vy sắp bát đũa cho từng người xong thì mẹ Khải cũng bê đủ thức ăn ra, ngồi xuống bắt đầu xới cơm. Cô vừa đỡ lấy muỗng vừa cười: “Bác để cháu xới ạ!” dù trong lòng có hơi ngần ngại.
Trên mâm cơm dành cho 3 người lớn mà mẹ Khải thết đãi cô, chỉ có một đĩa đậu luộc, bát nước mắm và một bát canh xương. Mà nhìn bát canh lưng lưng đó thì cô biết chắc chắn đó là đồ ăn thừa từ hôm trước. Khải ngồi xuống mâm cũng hơi ngạc nhiên: “Sáng nay mẹ không đi chợ à, vậy chẳng nói để bọn con đi mua”. Mẹ Khải cười cười không đáp gì, Khải cũng không truy vấn thêm. Có lẽ đối với anh vấn đề này chẳng có gì quan trọng cả, ăn gì cũng được cả.
Nhưng Vy không hiểu sao nụ cười của mẹ Khải lại khiến cô thấy hơi gai người. Cô nhớ ở nhà cô, mỗi khi có khách khứa tới chơi nhà, dù là bạn học của cô ở lại ăn cơm, mẹ cô cũng đều chuẩn bị cơm nước chu đáo còn hơn thường ngày. Cô biết, đó là lẽ thường tình khi đãi khách, cũng là thể hiện sự chào đón, hoan nghênh của chủ nhà đối với vị khách. Nhà Khải không phải nghèo túng gì. Nhìn vòng vàng mẹ Khải đeo trên cổ và tay, cũng như cách ăn mặc của bác, cô không nghĩ mẹ bạn trai là người tiết kiệm. Vậy tại sao mâm cơm đãi bạn gái của con trai về ra mắt lại "giản dị" đến mức này?
Bữa cơm kết thúc nhanh chóng, bởi dường như ai cũng thấy không ngon miệng. Đối với mẹ Khải và Khải thì có lẽ là vì thức ăn không ngon, còn đối với Vy thì cô còn thêm tâm trạng không tốt nên lại càng không muốn ăn. Vẫn biết không nên nhìn vật chất để đánh giá điều gì, cũng không nên quá quan trọng những vấn đề thuộc về hình thức, nhưng cứ nghĩ tới chuyện Khải hay khoe mẹ anh nấu ăn khéo lắm là trong lòng Vy không thể thấy thoải mái được.
Vy tranh phần rửa bát, lần này mẹ Khải không từ chối nữa. Sau khi tự tay bác ấy cất đồ ăn thừa đi, thì dặn dò cô vài thứ rồi lên phòng nghỉ trưa. Vy rửa dọn sạch sẽ tất cả mọi thứ, định bụng ra ngoài xem phim với Khải ở phòng khách. Lúc đi qua chiếc tủ lạnh to tướng của nhà Khải, nói thực Vy cũng có phần tò mò nên nhẹ nhàng mở ra xem. Nhìn thấy cảnh tượng bên trong, cô bất ngờ suýt ngã ngửa.
Trong tủ lạnh nhà Khải chất đầy thức ăn, rau xanh và hoa quả tươi, còn có cả một con gà đã làm thịt sẵn. Vy nhìn lướt qua một lượt, rồi đóng cửa tủ lại. Chỗ thức ăn này có thể làm cả một bữa tiệc cho chục người ăn ấy chứ. Nghĩ tới mâm cơm lúc trưa, cô chỉ biết thở dài ngao ngán.
Vy viện cớ bận để bảo Khải đưa mình về sớm. Đến tối cô có gọi điện hỏi Khải, mẹ anh nói thế nào về cô thì anh bảo bà không có ý kiến gì. Vy cười gượng, cô rối bời không hiểu trong lòng mẹ Khải đang nghĩ gì nữa. Cô không quá kĩ tính trong chuyện ăn uống, nhưng cách cư xử của mẹ Khải mới là điều khiến cô suy nghĩ.
Bà không ưng cô nên dùng mâm cơm như thế để gián tiếp thể hiện thái độ của mình, hay bà đang thử thách cô, xem cô có phải là kẻ ưa vật chất, ham đòi hỏi hay không? Có vẻ khả năng thử cô là thấp, linh cảm của Vy nói với cô như vậy. Hơn nữa, bà cũng chẳng hề quan tâm đến thái độ của cô kia mà, hoàn toàn coi nhẹ không để cô vào trong mắt.
Vy thở dài, vẫn biết dù tâm tư thật sự của mẹ Khải là thế nào thì thời gian cũng sẽ trả lời cô thôi. Nhưng cứ nghĩ đến tương lai mối quan hệ với Khải, lòng cô lại nặng nề như đeo đá tảng.
Cuối tuần, đúng ngày hẹn, Vy tay xách quà đã chuẩn bị kĩ lưỡng, ăn mặc và trang điểm nhã nhặn tới nhà Khải. Bố anh đi công tác đột xuất, chỉ còn mẹ anh ở nhà, điều này cô đã biết trước. Mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ, duy chỉ có thái độ của mẹ bạn trai không thật niềm nở cũng không quá lạnh nhạt khiến Vy trong lòng lại thấy lo lo.
Tới giờ nấu cơm, mẹ Khải đứng lên đi vào bếp, Vy vội chạy theo nhưng bị bác ngăn ở ngoài: “Bác chuẩn bị xong hết rồi, không có gì phải làm đâu, cháu cứ ở ngoài này chơi với Khải, bác đi cắm nồi cơm thôi”. Vy nghe thế cũng không nài thêm, nhưng lúc sau cô có vào bếp thì không thấy mẹ Khải đâu thật. Có lẽ đúng như bác ấy nói, bác ấy đã chuẩn bị từ sớm rồi. Lúc này Vy lại thầm thở phào, không phải vì cô không phải vất vả nấu nướng, mà mẹ anh là người rất chu đáo, hiếu khách.
Khải dẫn Vy ra vườn thăm quan được một lúc thì mẹ anh gọi 2 người vào ăn cơm. Vy nhanh chân chạy vào giúp bác gái dọn mâm. Vy sắp bát đũa cho từng người xong thì mẹ Khải cũng bê đủ thức ăn ra, ngồi xuống bắt đầu xới cơm. Cô vừa đỡ lấy muỗng vừa cười: “Bác để cháu xới ạ!” dù trong lòng có hơi ngần ngại.
Trên mâm cơm dành cho 3 người lớn mà mẹ Khải thết đãi cô, chỉ có một đĩa đậu luộc, bát nước mắm và một bát canh xương. Mà nhìn bát canh lưng lưng đó thì cô biết chắc chắn đó là đồ ăn thừa từ hôm trước. Khải ngồi xuống mâm cũng hơi ngạc nhiên: “Sáng nay mẹ không đi chợ à, vậy chẳng nói để bọn con đi mua”. Mẹ Khải cười cười không đáp gì, Khải cũng không truy vấn thêm. Có lẽ đối với anh vấn đề này chẳng có gì quan trọng cả, ăn gì cũng được cả.
Nhưng Vy không hiểu sao nụ cười của mẹ Khải lại khiến cô thấy hơi gai người. Cô nhớ ở nhà cô, mỗi khi có khách khứa tới chơi nhà, dù là bạn học của cô ở lại ăn cơm, mẹ cô cũng đều chuẩn bị cơm nước chu đáo còn hơn thường ngày. Cô biết, đó là lẽ thường tình khi đãi khách, cũng là thể hiện sự chào đón, hoan nghênh của chủ nhà đối với vị khách. Nhà Khải không phải nghèo túng gì. Nhìn vòng vàng mẹ Khải đeo trên cổ và tay, cũng như cách ăn mặc của bác, cô không nghĩ mẹ bạn trai là người tiết kiệm. Vậy tại sao mâm cơm đãi bạn gái của con trai về ra mắt lại "giản dị" đến mức này?
Bữa cơm kết thúc nhanh chóng, bởi dường như ai cũng thấy không ngon miệng. Đối với mẹ Khải và Khải thì có lẽ là vì thức ăn không ngon, còn đối với Vy thì cô còn thêm tâm trạng không tốt nên lại càng không muốn ăn. Vẫn biết không nên nhìn vật chất để đánh giá điều gì, cũng không nên quá quan trọng những vấn đề thuộc về hình thức, nhưng cứ nghĩ tới chuyện Khải hay khoe mẹ anh nấu ăn khéo lắm là trong lòng Vy không thể thấy thoải mái được.
Vy tranh phần rửa bát, lần này mẹ Khải không từ chối nữa. Sau khi tự tay bác ấy cất đồ ăn thừa đi, thì dặn dò cô vài thứ rồi lên phòng nghỉ trưa. Vy rửa dọn sạch sẽ tất cả mọi thứ, định bụng ra ngoài xem phim với Khải ở phòng khách. Lúc đi qua chiếc tủ lạnh to tướng của nhà Khải, nói thực Vy cũng có phần tò mò nên nhẹ nhàng mở ra xem. Nhìn thấy cảnh tượng bên trong, cô bất ngờ suýt ngã ngửa.
Trong tủ lạnh nhà Khải chất đầy thức ăn, rau xanh và hoa quả tươi, còn có cả một con gà đã làm thịt sẵn. Vy nhìn lướt qua một lượt, rồi đóng cửa tủ lại. Chỗ thức ăn này có thể làm cả một bữa tiệc cho chục người ăn ấy chứ. Nghĩ tới mâm cơm lúc trưa, cô chỉ biết thở dài ngao ngán.
Vy viện cớ bận để bảo Khải đưa mình về sớm. Đến tối cô có gọi điện hỏi Khải, mẹ anh nói thế nào về cô thì anh bảo bà không có ý kiến gì. Vy cười gượng, cô rối bời không hiểu trong lòng mẹ Khải đang nghĩ gì nữa. Cô không quá kĩ tính trong chuyện ăn uống, nhưng cách cư xử của mẹ Khải mới là điều khiến cô suy nghĩ.
Bà không ưng cô nên dùng mâm cơm như thế để gián tiếp thể hiện thái độ của mình, hay bà đang thử thách cô, xem cô có phải là kẻ ưa vật chất, ham đòi hỏi hay không? Có vẻ khả năng thử cô là thấp, linh cảm của Vy nói với cô như vậy. Hơn nữa, bà cũng chẳng hề quan tâm đến thái độ của cô kia mà, hoàn toàn coi nhẹ không để cô vào trong mắt.
Vy thở dài, vẫn biết dù tâm tư thật sự của mẹ Khải là thế nào thì thời gian cũng sẽ trả lời cô thôi. Nhưng cứ nghĩ đến tương lai mối quan hệ với Khải, lòng cô lại nặng nề như đeo đá tảng.
Tác giả bài viết: Sen Trắng
Nguồn tin: