Nghệ An 24h

http://nghean24h.vn


Tôi ước mình không hề nhận được cuộc gọi nhỡ ấy!

Ra đi như thế, tôi cũng nuối tiếc lắm. Trong lòng tôi, anh luôn là người chồng lý tưởng. Tôi ước mình đã không nhận được cuộc gọi nhỡ ấy, ước gì mình đừng gọi lại, cứ sống trong ảo tưởng như thế mãi mãi.
Tôi luôn tự hào mình là người phụ nữ may mắn khi có tất cả mọi thứ trong tay. 31 tuổi, tôi có hai cửa hàng thời trang, thu nhập gần 20 triệu mỗi tháng. Con tôi 3 tuổi, xinh xắn, ngoan ngoãn, lễ phép. Đặc biệt, tôi có một người chồng lý tưởng.

Chồng tôi là trưởng phòng marketing, vóc dáng cao ráo, khuôn mặt ưa nhìn và có tài ăn nói nhanh nhẹn. Tuy ngoại giao, tiếp khách nhiều nhưng anh luôn về nhà đúng giờ chiều. Còn nếu bạn bè tụ tập, anh đều năn nỉ tôi và con đi cùng.

Đi đâu, nhìn cách chồng chăm sóc tôi, ai cũng khen không ngớt lời. Không phải tự mãn chứ chưa một lần đi dự tiệc, ăn nhà hàng, tôi phải tự kéo ghế ngồi. Suốt bữa tiệc, tôi cũng không phải gắp món ăn vì đã có chồng tôi lo.

Mỗi ngày “tới tháng”, chồng tôi không ngại mua băng vệ sinh cho tôi. Tôi đau bụng, anh cẩn thận lấy nước nóng đổ chai cho tôi chườm bụng. Quần áo cũng do anh giặt giũ hết mà không một lời phàn nàn.

Cưới anh đã gần 6 năm, tôi lúc nào cũng sống trong hạnh phúc. Vì thế, càng ngày, tôi càng xinh đẹp, nõn nà hơn. Trong đầu tôi chưa từng mảy may suy nghĩ có ngày mình bị chính người chồng lý tưởng ấy cắm sừng.

 
1nguoi chong ly tuong
Trong lòng tôi, anh luôn là người chồng lý tưởng. (Ảnh minh họa)

Cách đây tròn 1 tháng, khi tôi đang nghỉ trưa ở công ty thì có cuộc gọi đến. Tôi cầm điện thoại lên thì bên kia tắt máy. Thấy số lạ, tôi gọi lại. Không một tiếng trả lời, dù tôi liên tục alo.

Định tắt máy thì có tôi chết điếng khi nghe tiếng chồng. “Em quyến rũ quá. Trưa nay em chết với anh”. Sau đó là những âm thanh ân ái, hôn hít vang to lên, như thể có người đã cố tình để sẵn điện thoại cho tôi nghe.

Định thần lại, tôi tắt máy và ngay lập tức gọi vào máy chồng. Hơn 4 cuộc đổ chuông, anh vẫn không bắt máy. Khi tôi định đến công ty anh thì số điện thoại ban nãy gọi đến.

“Chị nghe hết rồi chứ. Chồng chị đang ở bên tôi. Chị luôn nghĩ rằng chồng mình hoàn hảo đúng không? Tôi chỉ giúp chị tỉnh ngộ thôi. Chồng chị trưa nào cũng đi khách sạn với gái. Không tôi thì người khác. Thấy chị tin chồng đến tội nghiệp nên tôi không đành lòng nhìn chị bị lừa. Thà đau một lần rồi thôi, tôi chân thành khuyên chị đừng nên tự làm khổ mình cả đời nữa”.

Khi cô ta nói, tôi vẫn nghe tiếng chồng mình í ới gọi cô ta vào tắm chung. Ngay khi kết thúc cuộc gọi, cô ta gởi cho tôi hàng loạt tấm ảnh chồng tôi đưa những người phụ nữ khác nhau vào khách sạn. Nước mắt tôi rơi lã chã. Tôi đau đến mức thở cũng khó khăn. Trong đầu tôi hiện lên hàng loạt hình ảnh chồng tôi đang quấn bên một người đàn bà khác không phải tôi.

 
nguoi chong ly tuong
Tôi ước mình đã không nhận được cuộc gọi nhỡ ấy, ước gì mình đừng gọi lại. (Ảnh minh họa)

Đêm đó, tôi và chồng đã có một cuộc nói chuyện nghiêm túc. Sau khi tôi đưa những bằng chứng không thể chối cãi, anh bật khóc nhận lỗi. Anh xin tha thứ, van tôi hãy nghĩ đến con mà bỏ qua cho anh lần này.

Thấy anh hết lòng cầu xin, tôi đồng ý với điều kiện anh không được tái phạm nữa. Nhưng rồi, cứ mỗi lần ân ái, những âm thanh kia lại vang lên khiến tôi không sao nhập cuộc được. Tôi cũng không thể nói chuyện bình thường với chồng được nữa. Vợ chồng càng lúc càng xa cách.

Cuối cùng, tôi chọn con đường duy nhất, giải thoát cho chúng tôi. Mọi người can ngăn, chồng tôi khóc suốt mấy đêm. Nhưng tôi vẫn kiên quyết ra đi. Ra đi như thế, tôi cũng nuối tiếc lắm. Trong lòng tôi, anh luôn là người chồng lý tưởng. Tôi ước mình đã không nhận được cuộc gọi nhỡ ấy, ước gì mình đừng gọi lại, cứ sống trong ảo tưởng như thế mãi mãi cũng được. Nhưng một khi sự thật bị phơi bày, tôi không còn sự lựa chọn nào khác.

Tác giả bài viết: T.Y.N

Nguồn tin: