Nghệ An 24h

http://nghean24h.vn


Lễ cưới của tôi tan tành mây khói chỉ vì sự xuất hiện của người đó

Hôn lễ của chúng tôi cuối cùng biến thành cái chợ cho mọi người vô tư bàn tán rôm rả. Tôi cũng không ngờ mình lại bị một gã đàn ông phá hoại đám cưới để cướp chú rể.

Chào các bạn độc giả của chuyên mục Tâm sự. Để viết được câu chuyện của mình lên đây, phải nói là tôi đã suy nghĩ rất kĩ càng và thấu đáo. Rất mong sau khi đọc xong, tôi sẽ nhận được nhiều lời khuyên hữu ích cho cuộc hôn nhân vừa bi vừa hài của mình.

Tôi và chồng yêu nhau được gần nửa năm thì quyết định làm đám cưới. Tôi cũng cảm nhận được ở chồng mình sự chu đáo, tâm lí. Anh yêu thương, chăm sóc tôi tốt đến mức nhiều người phải ghen tỵ.

Suốt thời gian yêu nhau, nói thật, chúng tôi đã vượt rào vài lần. Và hậu quả là cái thai hơn 2 háng đang lớn dần trong bụng tôi. Một phần cũng vì đã có em bé mà chúng tôi phải cưới gấp, cưới vội như thế. Một phần khác là do cả hai đã lớn tuổi.

Từ ngày biết tôi có thai, không chỉ chồng mà cả nhà chồng tôi đều rất mừng. Chồng tôi là con một, lại chưa từng yêu ai. Giờ sắp có “cả trâu cả ghé” thì ai chả vui.

Đời con gái có một lần, tôi và chồng bàn nhau phải làm một lễ cưới thật sang trọng và linh đình để đánh dấu ngày chúng tôi về chung một nhà với nhau. Cha mẹ chồng tôi khá giả nên cũng không phản đối.

 

Chúng tôi tổ chức đám cưới tại một nhà hàng lớn nhất thành phố với số khách mời khủng. (Ảnh minh họa)


Thế là chúng tôi tổ chức đám cưới tại một nhà hàng lớn nhất thành phố với số khách mời khủng. Trước cổng, thay vì để một tấm ảnh cưới trưng bày thì chúng tôi để tới 3 tấm, to và dài như banner quảng cáo. Không phải khoe chứ có mấy lần được trưng ảnh cưới của mình thế đâu nên tôi cũng không ngại. Được cái ảnh cưới đẹp nên ai cũng trầm trồ khen ngợi rồi tranh nhau chụp hình.

Giây phút được khoác tay anh, cầm pháo hoa đi vào sảnh chính, giữa bao nhiêu ánh mắt, bao nhiêu hoa tươi, cuối cùng cũng đến. Lúc đó, bước bên anh mà tôi vừa run, vừa hạnh phúc. Phía trên, MC vẫn nói những câu thơ hay về tình yêu, màn ảnh rộng vẫn chiếu những tấm ảnh cưới của chúng tôi.

Thế nhưng, khi đang làm lễ thì có chuyện lớn xảy ra.

Khi chúng tôi đang tay trong tay hạnh phúc cắt bánh kem tình yêu, thì bên ngoài có tiếng ồn ào của bảo vệ. Rồi cả hội trường đứng hình khi thấy một người đàn ông mặc vest trắng tinh, đánh phấn to son chạy vào. Nhân viên bảo vệ thì đuổi theo sau.

Tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì người ấy đã cướp micro của MC, dõng dạc cất lời: “Thưa quý vị, lẽ ra tôi mới là người đứng bên cạnh chú rể trong ngày hôm nay. Tôi và anh K (tên chồng tôi) đã yêu nhau gần 4 năm. Vậy mà chỉ vì sợ tiếng đời, anh ấy lại dối gạt tôi đi cưới vợ khác. Tôi không phục…”.

Người ấy nói đến đó thì bị bảo vệ lôi ra ngoài. Trước khi khuất sau cửa, anh ta còn la hét: “Đồ phản bội. Để xem qua ngày hôm nay, anh sống như thế nào mà nhìn mặt người khác nữa. Đồ tồi. Sao anh không dám sống thật với bản thân? Tôi vì anh mà từ bỏ tất cả, anh lại đối xử với tôi như thế hả? Đồ hèn hạ…”.

Chồng tôi tái mét mặt mày, đứng trơ trọi ở đó không nói một lời. Còn tôi sau giây phút ngỡ ngàng thì xấu hổ bẽ bàng vô cùng.

 

Đám cưới của chúng tôi cuối cùng biến thành cái chợ cho mọi người vô tư bàn tán rôm rả. (Ảnh minh họa)


Quan khách bắt đầu ồn ào to lên sau sự xuất hiện của anh chàng đó. Nhiều người to nhỏ bàn tàn, nhưng đa phần đều sửng sốt hiếu kỳ bởi không ngờ chồng tôi là một gã gay…

Lúc đó, tôi chỉ ước có một cái lỗ thật to để chui xuống cho đỡ xấu hổ. Nhìn lại chồng, anh rối rít xua tay, nói không quen biết người kia, bị nhận nhầm. Hôn lễ của chúng tôi cuối cùng biến thành cái chợ cho mọi người vô tư bàn tán rôm rả. Tôi cũng không ngờ mình lại bị một gã đàn ông phá hoại đám cưới để cướp chú rể.

Tối đó, chồng tôi giải thích đủ điều trước mặt tất cả dòng họ hai bên. Anh nói anh không biết người đàn ông đó là ai, vì sao lại phá đám cưới của chúng tôi. Nhưng anh chỉ yêu 1 mình tôi thôi. Anh còn nói nếu là gay sao anh làm tôi có bầu được.

Anh lấy cái bầu ra để biện minh nên mọi người cũng xuôi xuôi. Bố tôi cũng cho người đi tìm anh chàng kia nhưng tìm không ra. Nghe bảo vệ nói, sau khi bị đuổi ra khỏi cổng, anh ta vừa khóc vừa chửi chú rể một trận rồi mới lên taxi bỏ đi.

Giờ đầu óc tôi quay cuồng. Tôi có nên tin chồng mình không đây? Nếu là gay thì anh sẽ chẳng muốn đụng vào người tôi đâu. Nhưng nếu không phải, sao anh chàng kia phải khóc lóc vật vã làm gì? Thời buổi này làm gì có chuyện nhầm lẫn như tiểu thuyết thế được. Tôi có nên cố tìm cho ra anh chàng kia để làm rõ ngọn ngành, hay cứ mặc kệ vì ván đã đóng thuyền?

Tác giả bài viết: Hạnh Lê