Câu chuyện đau lòng về người phụ nữ tâm thần bị người nhà 'giam' gần 20 năm
- 08:51 27-07-2016
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Một phụ nữ mắc bệnh tâm thần bị người nhà 'giam' suốt gần 20 năm qua trong căn phòng ẩm thấp, bốc mùi hôi thối.
Bà Sáu bị “biệt giam” trong căn phòng gần 20 năm qua.Ảnh: Anh Tuấn
Bà Nguyễn Thị Bé Sáu (59 tuổi, ngụ ấp Vĩnh Tắc, xã Vĩnh Xuân, huyện Trà Ôn, Vĩnh Long) do mắc bệnh tâm thần nên bị người nhà 'biệt giam' suốt gần 20 năm qua.
Sáng 26.7, ông Trần Văn Sơn, Chủ tịch UBND xã Vĩnh Xuân, cho biết: “Chính quyền xã nhiều lần đến vận động gia đình đi điều trị cho bà Sáu, nhưng gia đình không đồng ý vì nếu thả bà ra bà hay đập phá, sợ ảnh hưởng đến người khác nên đành cho gia đình chăm sóc bà tại gia”.
“Chúng tôi sẽ liên hệ ngay với chính quyền địa phương xã Vĩnh Xuân. Xét thấy bà Sáu có nguy cơ ảnh hưởng đến sức khỏe, tâm lý thì trung tâm sẽ đến nhận bà về chăm sóc”, ông Trần Ngọc Chi, Giám đốc Trung tâm Công tác xã hội tỉnh Vĩnh Long, cho biết vào sáng 26.7.
Bị 'giam' vì tâm thần
Nằm phía sau căn nhà tường của gia đình, giữa những bụi chuối um tùm, căn phòng rộng chừng 15 m2 với cánh cửa rỉ sé khóa chặt là nơi bà Sáu sinh sống suốt 20 năm qua.
Vài lỗ nhỏ phía vách tường để lọt những tia sáng yếu ớt le lói chiếu qua. Chúng tôi không khỏi xót xa khi nhìn thấy trong căn phòng đáng sợ ấy là một phụ nữ lớn tuổi chỉ còn da bọc xương, không mảnh vải che thân.
Nhìn từ ngoài, mặc dù là giữa trưa, bóng tối như phủ trọn căn phòng. Bên trong căn phòng có bồn cầu, một chiếc giường sắt, cái mền ẩm ướt, lấm lem. Căn phòng bốc lên mùi hôi hám rất khó chịu. Chúng tôi nhìn thấy chiếc thùng nhựa đặt bên ngoài đã cạn khô nước.
Nơi căn phòng “biệt giam” bà Sáu rất ẩm thấp, um tùm và hôi thối. Ảnh: Anh Tuấn
Theo nhiều người dân sinh sống quanh khu vực này, hàng ngày họ thấy có bà Lạc, người em dâu của bà Sáu, mang cơm, nước đến cho bà Sáu ăn, uống.
Người dân địa phương cũng thường nghe tiếng rên rỉ giữa đêm, hay tiếng la hét giữa trưa hè, vang lên từ sâu trong khu vườn hoang. Không ai biết được bà Sáu phải sinh hoạt như thế nào, chống chọi bệnh tật ra sao trong căn phòng nhỏ ấy gần nửa cuộc đời đã qua.
Có con nhưng không ai nuôi
Một người dân gần nơi bà Sáu bị 'giam' cho biết: “Hồi đó, chị Sáu vẫn bình thường. Sau khi lấy chồng rồi ly dị, chỉ về ở với mẹ ruột trong tình trạng lúc điên lúc tỉnh”.
Bà Lạc là em dâu thứ tám của bà Sáu (người hiện tại đang trực tiếp chăm sóc bà Sáu) kể: “Chị Sáu có 4 người con. Sau khi ly dị chồng, tất cả các đứa con đều theo cha. Chị quay về ở với mẹ ruột. Sau đó không lâu, chị hay tin đứa con út chết vì bệnh. Nhiều nỗi buồn dồn dập khiến chị bệnh nhiều hơn, đến nay đã 26 năm”.
Cũng theo bà Lạc, sau khi ngã bệnh, bà Sáu được gia đình đưa đến Bệnh viện Tâm thần ở Biên Hòa (Đồng Nai) để điều trị được một năm. Tuy nhiên, bệnh tình không thuyên giảm, bà Sáu lại năn nỉ về nhà, gia đình đưa bà về và lấy thuốc ở Bệnh viện Vĩnh Long uống. Tiếp đó, có vài biến cố, bệnh tình bà Sáu càng trở nặng. Gia đình xây cho bà căn phòng ở phía sau để cách ly bà, đồng thời dừng việc chữa trị bệnh từ đó.
Theo người dân địa phương, thời điểm đầu, bà Sáu được mẹ ruột chăm sóc. Nhưng cách đây 6 năm, mẹ ruột già yếu và mất. Căn nhà bị bỏ hoang, bà Sáu phải sống ở căn phòng sau nhà một mình, ít người lui tới. Và nhiệm vụ chăm sóc bà được vợ chồng người em thứ tám thay thế.
“Mấy năm trước, mỗi năm, các con có về thăm, nhưng 2 năm nay không thấy. Hoàn cảnh của những người con hiện tại cũng khó lòng mà chăm sóc mẹ, bởi tụi nó cũng chỉ nuôi sống bản thân. Cả 2 đứa con gái có chồng. Nhưng nghe nói đứa em vừa ly hôn, bị thần kinh yếu phải nhờ chị gái chăm sóc. Còn thằng con trai thì đi làm ở Sài Gòn, cũng không giàu có gì”, bà Lạc cho biết thêm.
Tác giả bài viết: Thanh Đức - Anh Tuấn