Cuộc sống

Tình một đêm tưởng lấy được trai trẻ nào ngờ gặp phải kẻ 'ki bo, bủn xỉn'

Tôi rớt nước mắt, thấy chạnh lòng vì chồng quá keo kiệt nhưng vẫn cắn răng chịu đựng cho nhà cửa êm ấm.

Tôi hơn anh 3 tuổi, chúng tôi là nhân viên của một công ty. Cả hai quen nhau trong bữa tiệc sinh nhật của đồng nghiệp. Hồi đó cả hai đang thất tình, vậy nên trong cơn say chúng tôi lao vào nhau như những con thiêu thân chẳng cần nghĩ đến hậu quả. Sau lần “tình một đêm đó”, tôi phát hiện mình có thai, vậy là chúng tôi quyết định kết hôn dù cho chưa biết gì về nhau ngoài tên tuổi, số điện thoại và địa chỉ nhà.

Cứ ngỡ sẽ tìm được bến đỗ an toàn, nhưng kết hôn về tôi mới tá hỏa nhận ra tính keo kiệt và gia trưởng của chồng mình.

Lương của 2 vợ chồng cũng thuộc hạng cao của công ty, chưa kể tiền thưởng theo mỗi dự án. Thế nhưng ngày tôi mang bầu, tất cả mọi thứ chi tiêu cho con, anh đều vạch ra từng món trong sổ, bớt cái này mua cái kia, mọi thứ đều được giới hạn trong khoản tiền anh quy định.

Nhiều lúc 2 vợ chồng đi dạo thấy đồ đẹp tôi muốn mua cho con, anh đều ngăn cản nói là hoang phí chờ giảm giá rồi mua. Tôi rớt nước mắt, thấy chạnh lòng vì chồng quá keo kiệt nhưng vẫn cắn răng chịu đựng cho nhà cửa êm ấm.



Nhưng mọi sự chịu đựng đều có giới hạn của nó, sau trận lũ vừa rồi, mọi thứ đều đắt đỏ, thế nhưng chồng tôi vẫn giữ nguyên mức tiền ăn cho cả gia đình 3 người với giá 1 triệu 2.

Ở thủ đô, lại là khu vực trung tâm rất khó có thể chi tiêu với mức giá đó, chưa kể bé con nhà tôi lại biếng ăn, đồ ăn cho bé rất cầu kỳ. Nên nhiều lúc tôi tự bớt tiền lương của mình, tăng tiền ăn của cả nhà lên 2.000.000 để con được đầy đủ chất dinh dưỡng.

Mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu như chồng tôi không chuyển sang phụ trách tiền lương cho nhân viên của công ty. Vậy là mọi chuyện bị vỡ lỡ, từ khi biết chuyện anh mặt nặng mặt nhẹ với tôi: “ Cô nghĩ mình làm được đồng tiền mà oai lắm hả, chi tiêu cũng phải có mức độ, không sau này cạp đất mà ăn à”. Nói rồi anh khoác áo bỏ đi, để lại tôi và đứa con đang gào khóc vì sợ.

Cả đêm anh không về, càng nghĩ tôi càng thấy tủi thân, tôi chi tiêu nào có hoang phí, cũng chỉ muốn bữa ăn gia đình được cải thiện, con được ăn uống đầy đủ hơn. Vậy mà lại mang tiếng là tiêu sài không giới hạn. Có lẽ tôi đã sai ngay từ khi bước chân vào cuộc hôn nhân này mà chưa biết gì về anh. Tôi có nên chấm dứt sự sai lầm này ở đây, hay tiếp tục sống trong chịu đựng.

Tác giả: Duyên Đoàn

Nguồn tin: phununews.vn

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP