Nghệ An 24h

http://nghean24h.vn


Vợ khóc nghẹn sau cuộc gọi chúc Tết chồng đêm giao thừa

Vào ngày này, mọi người đều chưng diện đi khai xuân cùng anh chị em đồng nghiệp, tôi chỉ biết nằm ở nhà, mặc cho nước mắt lăn dài ...

Bố mẹ đẻ biết tôi chưa đi làm nên giục tôi khăn gói về quê. Tuy nhiên, tôi không muốn bước ra khỏi phòng, cũng không muốn gặp bất cứ ai. Tôi chỉ sợ, khi gặp mặt người thân, tôi sẽ òa khóc khiến không khí xuân của mọi người bị ảnh hưởng.

Tôi và chồng kết hôn đã 8 năm và có với nhau 2 mặt con.

 

Chồng tôi đi làm nhiệm vụ xa. Mỗi năm chỉ về nhà đôi ba lần. Vì thế, 8 năm nay, tôi đã quá quen với những cái Tết không có chồng bên cạnh.

Năm vừa rồi, anh hứa hẹn sẽ ăn Tết cùng gia đình khiến mẹ con tôi mừng vui chờ đợi. Nhưng 27 Tết, anh đột nhiên thông báo không thể về vì có nhiệm vụ đột xuất. Tôi đành phải động viên các con, cho các con đi mua sắm để chúng không mè nheo đòi bố.

Đêm giao thừa, như thường lệ, con trai lớn canh đúng 12h để gọi điện chúc Tết bố. Thế nhưng cuộc gọi vừa được kết nối thì tôi giật mình nghe thấy tiếng khóc của trẻ sơ sinh.

Chồng tôi nói với tôi, đó là tiếng khóc trong điện thoại của một người bạn trực cùng. Tuy nhiên, với bản năng của một người vợ, tôi lại nghĩ đến chuyện khác.

Vì thế, sau khi để các con nói chuyện với bố, tôi nhắn tin cả đêm với chồng để tra hỏi sự việc. Tôi còn nói, sẽ bắt xe đến chỗ chồng hoặc điện thoại cho sếp của chồng để làm rõ trắng đen.

Chồng tôi sợ sự nóng giận của tôi nên cuối cùng đã thú nhận, anh đang ở một nơi xa chứ không phải trực Tết cơ quan.

Anh nói với tôi, trong thời gian xa vợ, anh đã ngoại tình với một người đàn bà góa chồng. Không ngờ, người phụ nữ này giấu anh việc mang thai. Gần Tết, bố mẹ chị ta mới tìm đến chỗ làm của anh rồi thông báo việc đứa trẻ mới ra đời.

Để sự việc được êm xuôi, họ yêu cầu anh phải về ăn Tết cùng mẹ con đứa trẻ. Sau đó, ra Giêng mới tìm cách giải quyết.

Tôi đọc tin nhắn của anh, nước mắt cứ chảy tràn ra. Cảm giác đau đớn đến tột cùng khiến tôi muốn hét thật to. Thế nhưng, nhìn sang hai đứa con đang ngủ ngon lành, tôi lại cố cắn chặt môi.

Sáng mùng 1 Tết, thấy mặt mũi tôi sưng vù, bố mẹ chồng gặng hỏi nhưng tôi chỉ biết nức nở. Tôi xin phép được miễn việc đi chúc Tết họ hàng. Sau đó, tôi tắt điện thoại, nằm trong phòng gặm nhấm nỗi đau của riêng mình.

Mẹ chồng tôi lờ mờ hiểu ra sự việc khi con trai tôi kể chuyện gọi điện chúc Tết bố. Bà chăm sóc tôi chu đáo, ân cần và khuyên tôi nên bình tĩnh, tìm hiểu rõ ngọn ngành và chờ lúc sáng suốt rồi mới được quyết định.

Tôi đã cố nghĩ theo hướng tích cực nhưng cú sốc này quá lớn khiến tôi không gượng dậy nổi. Không lẽ tôi phải ly hôn khi năm mới vừa bắt đầu?