Cuộc sống

Euro chưa đội nào bị loại, đội "Bỉm Sữa" đã bị loại thẳng cẳng rồi

Em quyết định viết lá thư này trong lúc ông chồng đang vỗ đùi đen đét khen ông thủ môn Bút Phôn (Buffon, ĐT Italia) bắt giỏi…

… Từ trong phòng em thò đầu ra bĩu môi: Gớm, biết khen người ta bắt gôn hay cơ đấy, trong khi bản thân gôn nhà không chịu giữ, có ngày "thủng lưới" thì đừng có kêu.

Em tu bao năm công lực mới có câu thâm thúy như thế mà lão ta đầu óc mụ mị vì cái Euro rồi nên có hiểu gì đâu. Mắt vẫn dán vào màn hình, miệng thì cằn nhằn: Đi ngủ đi, mai còn đi làm sớm.

Em đau lòng quá. Trước đây thời lão ta còn cưa cẩm em, chỉ cần em ho một tiếng thì đến chung kết World Cup lão còn bỏ để chạy tới chăm sóc em. Thế mà bây giờ em gia nhập đội "Bỉm Sữa" rồi, thua hết mấy đội Anh, đội Ý, đội Đức của lão.

1 yoga0 1425435928040 1466064187933

Lắm lúc ngồi trong phòng buôn chuyện với mấy đứa bạn em còn đùa rằng: Euro chưa có đội nào bị loại, nhưng giải đấu trong nhà thì đội "Bỉm Sữa" đã bị loại thẳng cẳng rồi.

Có hôm tranh thủ giờ nghỉ giữa 2 hiệp, em ra gạ gẫm lão đấm hộ cái lưng, định bụng tranh thủ hâm nóng tình cảm vợ chồng. Lão gật đầu rồi, ấy thế mà quay đi quay lại đã thấy chạy ra úp gói mỳ, lại còn nhờ em ra thái thịt bò. Vừa húp xong bát mỳ thì hiệp 2 bắt đầu rồi, thế là em đành cụp đuôi về phòng. Ức lắm các bác ạ.

Mà cái giống xem Euro, World Cup ở Việt Nam nó khổ lắm. Trong khi nước người ta thì xem ban ngày, nước mình toàn xem ban đêm, mà nghe đồn là toàn trận hay đá lúc 2h sáng nên lão chồng em lúc nào cũng trong tình trạng gà gật, lơ mơ.

Mà cái lão này lơ mơ có chọn lọc mới tài. Tên cầu thủ, tuổi mấy ông huấn luyện viên, thậm chí trọng tài, lão nhớ hết, thi thoảng ngồi uống bia với bạn thấy đọc vanh vách, mà sinh nhật mẹ vợ thì quên tiệt. Em tức lắm, nhưng đành tế nhị nhắc khéo chiều nhớ mua quà tặng mẹ.

Chiều muộn, lão xách về… thùng bia, ngồi nói chuyện Euro với bố em cả buổi. Em giận chồng, mẹ em giận bố em. Nhưng ngẫm lại, giận mấy ông chồng trong dịp Euro chỉ thiệt mình.

20160330174942 1466064187982

À còn chuyện dở khóc dở cười này em quên chưa kể: Chiều qua, lão đi đón con. Về đến nhà, lão ngồi phịch xuống ghế, ngửa đầu lên trời ngủ gật. Em đến ngồi cạnh mới nói: "Anh, em phải nói với anh một chuyện. Thật ra đứa anh vừa đón về không phải con anh".

Lão đang lơ mơ vội bừng tỉnh, gào lên: Á à, tôi đã nghi lâu rồi. Thế rốt cuộc nó là con ai? Cô khai nhanh lên?

Em mới điên tiết chỉ: Anh thử nhìn sang bên cạnh xem nó có phải con anh không? Trời đất quỷ thần ơi, lão lơ mơ đón nhầm cả con… hàng xóm về nhà mà không biết gì. Thằng bé ngồi cạnh cứ ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Lão mới gãi đầu gãi tai kêu đêm qua xem Pháp đá đến 4h sáng, 7h dậy đi làm buồn ngủ quá, đón nhầm con người khác. Thế có lộn ruột không cơ chứ. Ơ với chả Rô.

Có cách nào khuyên mấy ông xem EURO đừng có học thói xấu của người ta hay không? Chồng em hôm trước thấy cái ông huấn luyện viên của ĐT Đức hết gãi nách, ngoáy mũi, gãi mông rồi đưa tay lên xoa mặt, ngửi ngửi bây giờ cũng bắt chước học theo mới chết dở bọn em.

Lão bảo người ta làm thế mới vô địch World Cup, có ai bẩn mà chết đâu. Em chả biết World Cup là cái quái gì, nhưng trời nóng thế này mà lão lười tắm thì mẹ con em biết sống sao cho qua cái mùa Euro này đây…

Tác giả bài viết: Thái Học

  Từ khóa: quyết định ,trong lúc

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP